“Quả Luyện Yêu này chắc là quả thánh trân quý nhất của không gian viễn cổ này nhỉ?”
“Tất nhiên rồi, bao nhiêu thánh cổ Ma Linh cùng dưỡng mới ra được, chắc chắn mạnh hơn hẳn mấy loại quả thánh ngoài kia, nhưng ngươi đừng có mà ... " Nàng ta còn chưa nói hết, Lâm Nhất đã hành động, Tiểu Băng Phượng kêu lên kinh hãi: "Ngươi đừng manh động, ngươi muốn chết thì ta cũng chưa muốn đâu."
Lâm Nhất mặc kệ, tiếp tục tiến về phía cây Luyện Yêu.
Hắn nhìn chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt trong tay, trầm ngâm hồi lâu.
Trước đây đúng là không thể đến hái quả, 90% là phải chết, nhưng lúc này thì chưa chắc.
Du cay Luyen Yeu co loi hai đen đau, rot cuoc cung la đe luyen chế tộc Ma Linh.
Lâm Nhất thu chiếc ô, lấy ra một vật từ trong vong tay tru vat, rồi bước chân tăng tốc.
Thứ trong tay han, chính là Bạch Long Thần Cốt!
Âm!
Khi hắn bước vào phạm vi bao phủ của cây thánh, Tiểu Băng Phượng căng thẳng đến mức không thở nổi, trước mắt Lâm Nhất biến đổi, hắn phát hiện mình đã đến không gian tối tăm vô tận.
Ngay sau đó, bàn tay khổng lồ màu đen từ trên trời giáng xuống, chộp thang về phía hắn.
Hắn vừa định động thân, dưới đất vươn lên vô số cánh tay khác, trong đó hai cánh tay nắm chặt lấy chân hắn.
Rắc rắc rắc!
Tiếng cười quái dị vang lên, nỗi sợ hãi mà Lâm Nhất từng trải qua lần nữa ập xuống, lần này còn khủng khiếp gấp trăm lần trước.
Hắn như rơi vào cơn ác mộng vô tận, tinh thần gần như sụp đổ, tầm mắt mờ mịt, toàn thân cứng đờ, không thể động đậy.
Vù!
Đúng vào lúc nguy cấp, Bạch Long Thần Cốt trong tay hắn tỏa ra ánh sáng nhẹ, bóng trắng của thần long quấn quanh hắn.
Mọi bàn tay ma quái cùng tiếng cười rợn người đều tan biến, tầm mắt của Lâm Nhất dần trở lại rõ ràng, cây Luyện Yêu hiện ra trước mặt.
Như vừa từ quỷ môn quan trở về, hắn không kịp suy nghĩ, lập tức tung người lên không, đưa tay chộp lấy quả Luyện Yêu.
Quả thánh nặng trĩu rơi vào tay, khiến sắc mặt Lâm Nhất đỏ bừng vì kích động, hơi thở cũng trở nên dồn dập.
Nhưng khi hắn vừa đưa tay định hái quả thứ hai, những cái xác treo lủng lắng trên cây, bắt đầu chuyển động.
Những hốc mắt sâu hoắm đồng loạt mở ra, ánh nhìn quái dị khóa chặt lấy hắn.
Lâm Nhất lập tức dựng tóc gáy, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng, hắn giật mình tỉnh táo, vội vàng lùi về sau.
Chỉ khi hoàn toàn thoát khỏi phạm vi bao phủ của cây thánh, hắn mới như vừa tỉnh mộng, đầu óc vẫn còn ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Hồi lâu sau, hắn cúi xuống nhìn quả Luyện Yêu trong tay, kinh ngạc thốt lên: "Ta vừa mới làm gì thế?”
"Ngươi hái một quả Luyện Yêu!" Tiểu Băng Phượng nói.
Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn cây Luyện Yêu ở đằng xa, cúi xuống nhìn quả trong tay, phát hiện mình hoàn toàn không nhớ nổi chuyện vừa rồi.
Nơi này thực sự quá tà dị!
"Bạch Long Thần Cốt."
Lâm Nhất không nhìn nữa, ánh mắt hắn rơi xuống Bạch Long Thần Cốt trong
tay.
Đây là quà tặng của tộc Bạch Long sao?
Lâm Nhất không nghĩ ra được, chỉ khom người hướng về tòa thần điện Bạch Long sừng sững nơi xa hành lễ, sau đó nhanh chóng rời khỏi khu vực này.
Nửa giờ sau, Lâm Nhất thúc giuc mắt Chúc Long, tìm được An Lưu Yên và Tiêu Vân đang trị thương.
Hai người thấy Lâm Nhất, vô cùng vui mừng.
"Ngươi thật sự thoát ra được rồi!" Tiêu Vân vui mừng nói: "Đúng là ta phải gọi ngươi là ca ca rồi, con quỷ già Khô Ưng kia đâu? Làm sao ngươi thoát được?"
"Lão ta chết rồi."
Lâm Nhất chỉ trả lời ngắn gọn, nhìn xung quanh nói: “Đi thôi, ta dẫn các ngươi rời khỏi đây."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!