Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Đinh Lôi lập tức cười đáp: "Đinh mỗ tất nhiên nghe lệnh đệ nhất Tinh Sứ rồi".

An Lưu Yên tức đến suýt hộc máu, đúng là đồ vong ân bội nghĩa!

Đến nước này, Lâm Nhất chỉ có thể bước ra, chắp tay: "Lâm Thiên".

Trước đó hắn không tình nguyện đứng ra là bởi năm Tinh Sứ mạnh nhất kia ai nấy cơ thể vật lý đều có huyết khí không hề yếu, trông tình hình có vẻ chẳng hề thiếu người.

Nhưng giờ hắn không muốn An Lưu Yên khó xử, nên chỉ đành đứng ra.

Còn tình hình cụ thể thế nào thì vào Tàn Long Cốc rồi ứng biến tiếp vậy.

Thiên Cưu không thèm để ý đến An Lưu Yên nữa, lại mở miệng nói: "Bổn Tinh Sứ tìm các ngươi tới mục đích thứ nhất là để khắc chế ma cương Long Huyết, thứ hai là để hái thánh quả và thánh dược. Ở trong Tàn Long Cốc có rất nhiều nơi có thể hút huyết khí".

"Ta noi như vay chắc cac ngưoi đa hiểu rồi. Con về lợi ích thì ngoai Thần Long Cốt ra, bất cứ thánh quả, thánh dược nào các ngươi hái được đều là của các ngươi. Khi ra khỏi Tàn Long Tinh Giới cũng không bị lấy mất một nửa".

Nghe vậy, nhiều người không giấu nổi vẻ mừng rỡ.

Lâm Nhất nghe xong liền hỏi: "Dam hỏi Thiên Cưu Tinh Sứ, luyện thể thần quyết rốt cuộc khắc chế ma cương Long Huyết như thế nào?"

Hừ!

Thiên Cưu còn chưa trả lời, ánh mắt hình viên đạn của bốn kẻ còn lại trong số năm Tinh Sứ mạnh nhất đồng loạt dừng lại trên người Lâm Nhất.

"Chuyện này đến lượt ngươi hỏi sao? Im lặng nghe lệnh là được".

Đệ nhị Tinh Sứ lạnh lùng nạt nộ.

Đệ tam Tinh Sứ cũng nói: "Không nên hỏi chuyện không cần biết".

Lâm Nhất im lặng không phản bác.

Nhưng trong lòng đã khẳng định - ở đây quả thật có chuyện gì đó rất cổ quái.

"Vào Tàn Long Cốc rồi các ngươi sẽ rõ".

Thiên Cưu lạnh lùng nhìn Lâm Nhất, không coi hắn ra gì, sau đó vẫy tay nói: "Cho bọn họ một bộ thánh giáp".

Đằng sau lưng Thiên Cưu có người bưng lên một bộ thánh giáp hoàn chỉnh, có mũ, giáp vai, giáp tay, giáp đầu gối ... không thiếu món nào, mặc lên thì đúng là trên người không còn khe hở.

'Đây là thánh giáp Viêm Long, cả bộ có tới hơn hai vạn đạo thánh văn, tạm thời đưa cho các ngươi sử dụng. Vao đó nếu thể hiện tốt thì không cần trả lại".

Thiên Cưu có vẻ rất hào phóng, nhưng đột nhiên gã cau mày lại:

"Sao ngươi không mặc?"

Thiên Cưu nhìn về phía Lâm Nhất, lạnh lùng chất vấn.

Bốn Tinh Sứ kia vẻ mặt cũng kỳ quái, ai nấy đều cảm thấy Lâm Nhất là cái gai trong mắt.

"Ta không cần".

"Thiên Cưu, hắn là người của ta, đừng có quá đáng!", An Lưu Yên lên tiếng.

"Người của cô?"

Thiên Cưu cười khinh miệt, lạnh nhạt đáp: "Viêm Long thánh giáp còn không cần, đúng là ngu hết thuốc chữa. Đến lúc chết thì đừng có trách ta".

Sau khi chỉnh đốn hàng ngũ, Thiên Cưu nhìn về phía những người còn lại, nói: "Các vị Tinh Sứ, bảo vật lớn nhất của Tàn Long Tinh Giới chính là Thần Long Cốt. Thần Long Cốt này không phải lấy về cho chúng ta, mà là cho Thiên Tinh Các. Sáu Ma Tông còn lại có lẽ cũng đã xuất phát vào Tàn Long Cốc từ những nơi khác. Người đã đến đông đủ rồi, chúng ta đi thôi".

Nghe lệnh, đoàn người đi về phía Tàn Long Cốc.

Những bậc đá uốn lượn, khi leo lên mang đến cho người ta một áp lực khổng lồ, long uy hùng vĩ và cuồn cuộn trùm lên toàn bộ không gian, không nơi nào là không tồn tại.

Sau khi vào cốc, tầm mắt mọi người bỗng trở nên rộng mở.

Trước mắt là thảm thực vật tươi tốt, hoa cỏ khắp nơi, trên bầu trời thậm chí còn có cổ thụ mọc ngược xuống, mây mù quấn quanh tựa như chốn tiên cảnh.

Thế nhưng, mặt đất lại toàn là máu tươi và tàn chi, mùi máu tanh nồng nặc, xộc thẳng vào mũi.

Tất cả mọi thứ đều đang nhắc nhở mọi người - đây không phải chốn bồng lai tiên cảnh, mà là một vùng cấm địa thực sự.

Chỉ mới không lâu trước đó, đã có rất nhiều người bỏ mạng ở đây.

"Khí tức nơi này ... có chút giống điện Quần Long” - giọng Tiểu Băng Phượng vang lên bên tai Lâm Nhất. Nói cách khác, nơi này cũng có khả năng là một không gian luân hồi.

Đến khi vào sâu bên trong Tàn Long Cốc, bầu không khí trở nên âm trầm và u ám hơn hẳn.

Thỉnh thoảng lại vang lên những tiếng gào rợn người, từng hồi long ngâm bi thương khuấy đảo lòng người, khiến tâm thần ai nấy đều bất ổn.

Vút!

Có kẻ bị quấy nhiễu đến bực bội, liền bay lên cao, muốn nhìn xem sâu trong Tàn Long Cốc rốt cuộc có gì.

"Cút xuống ngay!"

Thiên Cưu lập tức quát lớn, giọng như sấm.

Người kia giật mình, vội vàng đáp xuống. Thế nhưng ngay khi hắn sắp chạm đất, trên không trung bỗng xuất hiện một xoáy ốc màu máu.

Vù!

Từ xoáy ốc như mở ra một chiếc miệng khổng lồ của hung thú. Khi xoáy ốc khép lại, phần thân của người đó đã biến mất, chỉ còn lại một cái đầu lăn lóc rơi xuống.

Người đó chết không nhắm mắt, đôi mắt mở trừng trừng, chiếc đầu lăn qua lăn lại dưới chân mọi người.

Cả đoàn người lạnh sống lưng, cảm giác da đầu như tê dại.

Thiên Cưu lạnh giọng cười: "Quên nói cho các ngươi biết - khắp nơi trong này đều là xoáy Huyết Hải. Không nghe lệnh ta mà tùy ý hành động thì chết thì đừng trách ai!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!