Xèo xèo!
Trong màn sương xám xuất hiện từng đôi mắt máu, lông tóc toàn thân đám người Lâm Nhất lập tức dựng đứng.
Cảm giác rùng mình, da đầu tê dại.
Quá nhiều!
Những đôi mắt máu ấy, số lượng ít nhất cũng hơn tám mươi cặp, đám người Lâm Nhất vừa bước vào màn sương đã lập tức bị chúng khóa chặt.
Điều này không bình thường.
Sắc mặt Đinh Lôi lập tức tái nhợt, thì ra đây chính là ma cương Long Huyết, mà số lượng còn nhiều đến vậy.
Ngoai đoi mắt ra, toan bộ phần cơ thể khác thì không thể nhìn thấy, thực sự khiến người ta khó mà hiểu nổi.
"Ra tay."
Kim Ngao lạnh lùng nói.
Đinh Lôi lắp bắp nói: “Cái ... Cái này căn bản không thể nhìn thấy, tu sĩ luyện thể rốt cuộc làm sao khắc chế được ma cương Long Huyết?"
Vèo vèo vèo!
Khi gã đang hoảng sợ bất an, Trần Tu Hải và Hoàng Khôn không nói lời thừa, lách người lao thẳng về phía trước chém giết.
"Ta ... Ta bỏ cuộc ... "
Giọng Đinh Lôi run rẩy, từng bước từng bước lùi về phía sau.
"Ngươi nghĩ có thể quyết định sao?"
Kim Ngao lạnh lùng cười, gã một tay kết ấn, chỉ vào khoảng không.
Đinh Lôi lập tức phát hiện mình không thể cử động, bộ thánh giáp Viêm Long bao phủ kín người, giờ như cái lồng giam chặt gã.
"Chuyện gì thế này?"
Đinh Lôi hoảng hốt bất an, hoàn toàn ngơ ngác, gã phát hiện bản thân hoàn toàn không thể động đậy.
"Ta, ta không đi, ta không đi ... "
Đinh Lôi lớn tiếng kêu.
"Ha ha ha, thế mới phải chứ!"
Kim Ngao cười lớn, giải trừ trói buộc cho gã, sau đó vung chưởng đẩy Đinh Lôi vào sâu trong màn sương xám.
Ánh mắt gã đảo quanh, vốn định dạy dỗ Lâm Nhất.
Kết quả phát hiện đối phương đã sớm tiến sâu vào trong màn sương xám, gã có chút thất vọng, lạnh lùng cười nói: “Cũng khá biết điều đấy."
Ngoài màn sương xám.
Năm vị Tinh Sứ tươi cười, trong mắt ánh lên nét vui mừng.
“Quả nhiên có tác dụng, những ma cương Long Huyết này đối với huyết khí của tu sĩ luyện thể khát khao vượt xa người thường." Mắt Đệ Nhị Tinh Sứ sáng rực, trông vô cùng phấn khích.
Có những người này trong màn sương quấy nhiễu, thu hút ma cương Long Huyết và chịu đựng hỏa lực mạnh nhất, bọn họ sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Trong màn sương xám, huyết khí cuồn cuộn sôi trào trên người đám người Lâm Nhất, chẳng khác nào ngọn lửa rực rỡ giữa bóng tối.
Huyết khí sôi trào ấy có sức hấp dẫn chí mạng đối với ma cương Long Huyết.
“Chắc là đã bị thu hút ra hết rồi chứ? Chúng ta đi thẳng hay là tính sao?"
Đe Tam Tinh Su nhìn Thiên Cưu nói.
Hiện tại toàn bộ ma cương Long Huyết đều bị năm tu sĩ luyện thể thu hút.
Bọn họ đều có thánh giáp Viêm Long, đủ để chống đỡ trong thời gian khá dài, có thể giúp họ thuận lợi rời khỏi đây.
“Những người này đều là báu vật, sao có thể lãng phí dễ dàng ở đây được."
Khóe miệng Thiên Cưu khẽ nhếch lên nụ cười, đợi thêm hồi, trầm giọng quát: “Ra tay, bắt đầu dọn sạch ma cương!"
Vút vút vút!
Đám cao thủ của Thiên Tinh Các, nghe lệnh lập tức đồng loạt lao vào làn sương xám.
"Tên khốn này!"
Sắc mặt An Lưu Yên trắng bệch vì tức giận, đến lúc này mới hiểu ra, ngay từ đầu Thiên Cưu đã định dùng đám người Lâm Nhất làm mồi nhử.
“Đừng nóng vội, Lâm huynh chắc chắn có suy tính riêng, ta tin huynh ấy."
Tiêu Vân khẽ nói.
An Lưu Yên khẽ cắn môi, nàng ta cũng chỉ nổi giận chút thôi, chứ ở Tàn Long Tinh Giới này, nàng ta cũng chẳng làm gì được Thiên Cưu.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!