Mộ Dung Thần có thể biến biển cả vỡ nát thành hàng nghìn con sông, nhưng Lâm Nhất còn mạnh mẽ hơn, chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã diễn hóa thành một trăm lẻ tám dị tượng của Thiên Thủy Kiếm Pháp.
Các loại dị tưong chong chat len nhau, khien khong gian tro nen đan xen hỗn loạn.
Toàn thân Lâm Nhất lập tức tỏa ra kiếm quang rực rỡ chói mắt, khí thế của hắn đạt tới mức cường đại chưa từng có. Khi vô số dị tượng hợp làm một, hắn vung tay chặn đứng thế công cuộn trào của những con sông đổ ngược, khiến Mộ Dung Thần không thể tiến thêm nửa bước.
Trong khoảnh khắc ấy, mây có nước, nước có trăng, trăng ở trên trời, mà trên trời có long!
Kiếm thế mênh mang, nối tiếp vô tận.
Dưới kiem thế ấy, Lâm Nhất ngang dọc xông thang, mỗi bước tiến lên chém ra một kiếm, tay áo tung bay như mây, ngón tay chỉ thẳng lên trời cao.
Tất cả những tinh diệu của Thiên Thủy Kiếm Pháp đều được Lâm Nhất thi triển trọn vẹn, hoàn toàn áp chế U Minh Chưởng Pháp của Mộ Dung Thần.
Đến khi nước sông lớn từ trên trời đổ xuống, hàng nghìn con sông do Mộ Dung Thần diễn hóa ra đều đồng loạt nổ tung.
Vô tận kiếm quang bùng phát trong lòng bàn tay Lâm Nhất, rồi in thẳng lên ngực Mộ Dung Thần.
Phụt!
Khóe miệng Mộ Dung Thần trào ra vệt máu, lập tức bị đánh bay ra ngoài.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Sắc mặt Lâm Nhất không đổi, bước lên, như tia chớp đuổi sát đối phương. Hai tay vung liên tục, như cuồng phong bão tố, các loại kiếm thế không ngừng chồng lên nhau trong hư không, liên miên bất tận giết thẳng về phía Mộ Dung Thần.
Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, hai người đã giao thủ hàng chục chiêu.
Phụt!
Mộ Dung Thần phun ra ngụm máu, lần nữa bị đánh bay ra ngoài, thế nhưng ngay lúc bị đánh văng, sau lưng gã nở rộ cánh hoa U Minh, chưởng mang bùng phát, cuối cùng cũng chặn đứng được thế công của Lâm Nhất.
Phù!
Lâm Nhất lùi ba bước, dễ dàng hóa giải chưởng lực của đối phương.
Hoa U Minh?
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác lạ, U Minh Quyết của điện U Minh có điểm tương đồng với Thần Tiêu Kiếm Quyết nhiều đến mức kỳ lạ.
Mộ Dung Thần rơi xuống đất, tùy ý lau đi vết máu ở khóe miệng, trông như chưa chịu thương tổn nặng.
Chỉ là ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất thì có phần u ám khó coi.
Bốp bốp bốp!
Đúng lúc này, trong bóng tối vang lên tiếng vỗ tay, có bóng người từ lối đi chậm rãi bước ra.
Chính là người đến chậm Lăng Thiên Diệp!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!