Hắn nhìn khuc xương thần trong tay, hai hàng lông mày nhíu chặt. Hắn hiện đang gặp một vấn đề nan giải.
Trước kia hắn mới chỉ nghĩ cách đoạt được Thần Long Cốt, nhưng chưa từng nghĩ sau khi đoạt được thì phải làm thế nào để dung hợp nó vào máu thịt của bản thân.
Khúc Thương Long Bảo Cốt đầu tiên là do Chủ Thương Long giúp hắn dung hợp.
"Đại đế, có thể giúp ta dung hợp Thần Long Cốt không?"
Lâm Nhất tay cầm Thần Long Cốt, khẽ hỏi.
Gặp việc không quyết được thì hỏi Tiểu Băng Phượng. Chẳng biết từ lúc nào, hắn đã quen với sự tồn tại của Đại Đế, đến chính hắn cũng không nhận ra.
Tiểu Băng Phượng từ trong hộp kiếm Tử Diên bay ra, mặc váy ngắn trắng tinh, khẽ xoay người rồi ngồi xếp bằng trên trụ đá.
Nàng ta nhìn Thần Long Cốt trong tay Lâm Nhất, gương mặt xinh đẹp hiếm hoi hiện ra vẻ cảm thán.
"Sao vậy?" Lâm Nhất hỏi.
Tiểu Băng Phượng lắc đầu, dịu giọng nói:
"Trong thiên hạ, việc làm khó được bổn đế vốn chẳng nhiều. Cách dung hợp Thần Long Cốt, ta đương nhiên biết. Thời thượng cổ, ta cũng từng ban Phượng Cốt cho vài người hầu. Chỉ là ... "
"Ngươi không muốn giúp ta?" Lâm Nhất ngạc nhiên hỏi lại.
Tiểu Băng Phượng lạnh mặt, trừng mắt: "Thu lời nói của ngươi lại!"
Biết mình lỡ lời, Lâm Nhất vội vàng nhận lỗi.
Nàng ta hừ nhẹ: "Long cốt của ngươi là vì thân thể bổn đế mà mất đi. Cho dù giữa ta và ngươi không có bất kỳ quan hệ gì, bổn đế cũng sẽ giúp ngươi dung hợp Thần Long Cốt. Ngươi nói vậy, bổn đế nghe mà chẳng vui chút nào!"
"Xin lỗi".
Lâm Nhất gật đầu. Cho dù trong lúc nóng vội, hắn cũng không nên nói vậy.
Quan hệ giữa hắn và Tiểu Băng Phượng đã vượt xa ràng buộc chủ - tớ, cũng không còn đơn giản chỉ là cùng sống chết nữa.
Lời nói đó quá xa cách!
Thấy Lâm Nhất áy náy, nàng ta bật cười:
"Thôi được rồi, bổn đế không trêu ngươi nữa. Nói thật cho ngươi biết, vạn vật đều có nhân quả. Thần cốt Thanh Long không thể vô duyên vô cớ mà lưu lại nơi này. Bổn đế tuy không rõ lịch sử sau khi thời kỳ Thịnh thế hoàng kim sụp đổ, nhưng mọi dấu vết đều cho thấy ba ngàn năm trước, Cửu Đế tuyệt đối không phải tự nhiên mà nổi dậy, chắc chắn có liên quan đến truyền thừa Long Môn".
"Truyền thừa của Chủ Thương Long thì không sao, nhân quả với kỷ nguyên Thần Long hiện tại không sâu. Nhưng thần cốt Thanh Long này ... bổn đế đoán rằng, ngươi một khi nhận lấy, tất sẽ vướng vào nhân quả của Cửu Đế”.
Lâm Nhất trầm ngâm: "Thật sự có liên hệ sao?"
Tiểu Băng Phượng đáp: "An Lưu Yên và Tiêu Vân biết nhiều hơn ngươi, chẳng lẽ ngươi không biết, vị trí chủ nhân Long Môn từ trước đến nay luôn do một mạch Thanh Long đảm nhận? Ngươi còn nhớ đao khách áo trắng trên vách tường thần điện Bạch Long không?"
"Tất nhiên nhớ".
"Người đo rất có thể chính là thần tổ thời kỳ đầu của Long Môn".
"Thanh Long Thần Tổ?"
"Đúng vậy".
"Ngươi từng gặp qua người này rồi sao?"
"Bổn đế chưa từng gặp, nhưng nghe nhiều truyền thuyết. Thần chiến thượng cổ năm xưa, người chúng ta chờ rất có thể chính là hắn. Bổn đế tuy mất đi một phần ký ức, nhưng có thể xác định rằng Tử Diên Kiếm Thánh chắc chắn có quan hệ mật thiết với người này, thậm chí rất có thể là người thừa kế của người này ... "
Lâm Nhất lộ vẻ suy tư, trầm giọng: "Điều này có liên quan đến việc ta dung hợp thần cốt Thanh Long sao?"
Đại Đế bĩu môi: "Tất nhiên là có. Bổn đe lo rang Tử Diên kia rất có thể chính là người thủ quan truyền thua Long Mon. Ba ngan nam trước, Cuu De bỗng nhận truyền thừa Long Môn, rất có thể đều dính líu đến ông ta. Nay ngươi luyện hóa thần cốt Thanh Long thì chắc chắn sẽ không tránh khỏi nhân quả này".
Lâm Nhất mỉm cười: "Nghĩ nhiều cũng chẳng có ích gì. Đời này của ta, chỉ hỏi hôm nay, chẳng cầu kiếp sau. Nếu có nhân quả, một kiếm chém đứt là xong!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!