Trong mắt của bảy đại ma tông có mặt, cùng vô số cường giả cảnh giới Sinh Tử, đều lóe lên tia kiêng ky. Đồng thời vẫn còn thoáng hiện nét kinh ngạc, Dao Quang thực sự sẽ giáng lâm phân thân ư?
Dao Quang đã sống quá lâu rồi!
Nhiều nơi đều truyền nhau rằng vị Kiếm Thánh này đã gần hết thọ nguyên, chẳng còn bao nhiêu ngày để sống.
Neu khong the tiến them bưoc nữa, thì sau nay Dong Hoang se chỉ con hai vị Kiếm Thánh.
Nhưng dù sao Dao Quang vẫn còn sống, chỉ cần ông ấy còn tồn tại, bốn chữ Dao Quang Kiếm Thánh đã là uy hiếp lớn.
Ngay cả Cầu Khung cũng không ngoại lệ, ông ta lập tức trấn định, lạnh lùng nói: "Dọa ta sao? Ta thật sự không tin! Dao Quang lão ... "
Ào!
Còn chưa dứt lời, cuộn tranh trong tay Lâm Nhất đã bùng nổ thánh quang chói mắt, tiếp đó từng đợt thánh quang lan tỏa ra như những gợn sóng.
Chẳng mấy chốc, cuộn tranh trong tay Lâm Nhất bay ra ngoài, từ từ mở rộng giữa không trung.
Chỉ chốc lát, chân dung của Dao Quang đã hiện rõ trong mắt tất cả mọi người.
Trong tranh, Dao Quang Kiếm Thánh sống động như thật, mặc trường sam, mái tóc xám cùng chòm râu bạc, trong đôi mắt dường như ngưng tụ toàn bộ lưỡi sắc của thiên hạ.
"Quả thật là Dao Quang Kiếm Thánh!”
Các đại ma tông, những cường giả cảnh giới Sinh Tử, sắc mặt xám xịt, vô cùng kinh hãi, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi.
Đồng thời, có vài phần may mắn, đặc biệt là vô số trưởng lão cảnh giới Sinh Tử của Thiên Tinh Các, chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt, run rẩy không ngừng.
May quá, may quá.
Trong lòng Thường Thành tràn đầy may mắn, may mà vừa rồi lão ta không nghe theo Thiên Cưu, nếu không thì thật sự chết cũng chẳng biết mình chết thế nào.
"Cái này ... Làm sao có thể ... "
Mắt của Cầu Khung trừng to như sắp rớt ra ngoài, quả thật khó mà tin nổi.
Điện U Minh có thể nói là đứng đầu trong các đại ma tông, thực lực cùng nền tảng đều vượt xa các thế lực như Thiên Tinh Các, tin tức cũng vô cùng linh thông.
Ông ta có thể khẳng định đến mười phần, Dao Quang quả thật đang bế tử quan!
Thậm chí ông ta còn biết, Dao Quang chỉ còn năm năm thọ nguyên, nếu phân thân giáng lam thì rat có thể sẽ hao tổn tuổi thọ.
Rốt cuộc tiểu tử này có lai lịch gì vậy?
Chưởng môn Kiếm Tông đích thân ban lệnh bài, Dao Quang Kiếm Thánh thà chịu tổn thọ cũng nguyện vì hắn mà giáng lâm.
Chẳng phải là được cưng chiều quá mức rồi sao, dù thế nào thì hắn cũng chỉ là đệ tử Thần Đan mà thôi, có đáng không chứ?
Òa!
Đúng lúc mọi người còn đang nghi hoặc không yên, thì người trong cuộn tranh bước thẳng ra ngoài, ngay khi xuất hiện có cỗ thánh uy mênh mông lập tức bao phủ cả trời đất này.
Âm ầm ầm!
Trong đầu mọi người chẳng khác nào bị sét đánh ngang tai, lập tức chịu phải áp chế đáng sợ, phân thân của Dao Quang thật sự giáng lâm rồi.
"Dao Quang ở đây, là kẻ nào dám ức hiếp đệ tử của ta?"
Sắc mặt Dao Quang Kiếm Thánh lạnh lùng, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, từng luồng sát khí băng lãnh lập tức quét ngang.
"Vãn bối, bái kiến Kiếm Thánh!”
Bịch!
Trong áp lực và sát khí như vậy, các trưởng lão cảnh giới Sinh Tử đều hoảng sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.
Hoàn toàn không thể chịu nổi!
Chỉ có Cầu Khung là mặt mày lạnh lùng, nghiến răng gắng gượng chống lại thánh uy này, chỉ ôm quyền hành lễ mà thôi.
Cầu Khung nhìn thẳng Dao Quang Kiếm Thánh, nói: "Điện U Minh, Cầu Khung!"
“Quỳ xuống rồi hẫng nói!"
Dao Quang căn bản không thèm nhìn ông ta, chỉ khẽ đưa tay ấn xuống, lập tức Cầu Khung phun ra ngụm máu, bị ép quỳ rạp xuống đất.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!