Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Nửa canh giờ sau, Lâm Nhất đến trước sơn cốc có gió lạnh đang rít gào.

Sơn cốc trống trải, mặt đất bị gió quét qua quét lại trở nên vô cùng thô ráp, khắp nơi đều là những viên đá vụn nhỏ.

"Tiểu Lâm đại nhân, Phong Sát ngàn năm ở ngay dưới này?"

Dọc theo sơn cốc, đến khe núi, Ma văn hổ nói với Lâm Nhất.

Lâm Nhất nhìn khắp bốn phía không thấy gì bất thường, nhìn xuống phía dưới khe núi, gió lạnh thê lương như tiếng quỷ gào làm người ta da đầu tê dại.

Đáy vực đen kịt, tựa như vực sâu khó lường.

“Chắc là không sai, quả thật ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của sát khí, rất mạnh!" sắc mặt Tiểu Băng Phượng nghiêm trọng nói.

"Ta và Tiểu Băng Phượng xuống dưới, Tiểu Hắc, ngươi ở trên này tùy cơ ứng biến."

Bị ảnh hưởng bởi Đại Đế, bây giờ Lâm Nhất cũng thích gọi Tiểu Tặc Miêu là Tiểu Hắc rồi.

"Được, ca!"

Tiểu Tặc Miêu rất nghe lời, ngoan ngoãn ở trên.

Lâm Nhất không vòng vo, hắn cùng Tiểu Băng Phượng đứng cạnh nhau, rồi cùng lúc nhảy vào khe núi.

Vút vút!

Cơn lốc quét qua, Long Nguyên hộ thể trên người hai người đều bị thổi rách, gió như lưỡi dao sắc bén.

Ma Văn Hổ ở phía trên sợ hết hồn, không ngờ Lâm Nhất và Tiểu Băng Phượng quyết đoán như vậy, thậm chí không chần chừ chút nào.

“Miêu gia, ngài không xuống xem à?"

Ma Văn Hổ nhìn Tiểu Tặc Miêu, cười nịnh nói.

“Ta chịu trách nhiệm canh chừng ngươi, nếu có chuyện gì xảy ra, ta sẽ đánh chết ngươi." Tiểu Tặc Miêu nhìn Ma Văn Hổ nói.

Ma Văn Hổ không cười nổi, mếu máo nói: "Miêu gia, chuyện này ... Không thể trách ta được."

Tiểu Tặc Miêu cười mỉm nói: "Hề hề, trêu ngươi thôi, đạo lý này bổn Miêu vẫn nói được, ngươi nói cho ta nghe xem, gần đây có thứ gì tốt, ngươi trông ở đây ta đi đào chút."

Mắt Ma Văn Hổ sáng lên, vui mừng nói: “Cái này ta biết, Miêu gia ngài nghe ta nói ... ”

Mắt Tiểu Tặc Miêu đảo tròn, càng nghe càng hào hứng.

Dưới chân núi, Lâm Nhất và Tiểu Băng Phượng rơi xuống suốt nửa canh giờ, mới hoàn toàn đứng vững trên mặt đất.

"Gió lớn thật ... "

Cơ mặt Lâm Nhất co giật, bị cơn gió thổi thẳng vào mặt đến nỗi không mở được mắt.

Nơi quỷ quái này chẳng có gì hết, trống rỗng, ngoài lốc xoáy và lốc xoáy, chính là mảnh đất hoang vu.

Khó khăn lắm mới đi về phía trước, Lâm Nhất khẽ lẩm bẩm mấy câu.

Tiểu Băng Phượng che miệng cười nói: “Sát khí đều như vậy, sinh ra ở nơi có môi trường khắc nghiệt, cảnh giới Sinh Tử bình thường sẽ không muốn đến chỗ quỷ quái này. Những người cảnh giới Long Mạch khác cũng không thể ở đây quá lâu, muốn tu luyện ý chí của gió cũng không có cách nào, cho nên nó mới có thể tồn tại đủ lâu."

Hai người men theo gió lớn không ngừng đi sâu vào trong, cuối cùng đi đến nơi trống trải.

Cơn lốc cao đến mấy ngàn trượng xuất hiện trong tầm mắt Lâm Nhất, sự cuồng bạo của cơn gió này khiến người ta hít thở cũng trở nên gấp gáp.

Cách đó mấy ngàn mét, Lâm Nhất dừng bước.

Lấy đạo binh từ trong vòng tay trữ vật ra, ném về phía trước, rắc rắc rắc, Linh văn trên đạo binh không ngừng vỡ nát, phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt.

Đợi đến khi tiếp cận ngàn mét, đạo binh hóa thành vô số mảnh sắt, bắn tung

tóe.

Vút!

Lâm Nhất đưa ngón tay ra, chặn mảnh sắt bay về phía Tieu Băng Phượng.

Keng!

Manh sat vay ma cat rach được Long Nguyen, khiến tay Lam Nhat co vet cắt nhỏ, khiến hắn có chút kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!