Trần An nhìn thấy Lâm Nhất, hơi sửng sốt, lập tức cười lớn, nói: "Con Tặc Miêu của ngươi đâu, lộ ra đây, ông đây sẽ bóp chết nó!"
Trong lòng gã đã ghim Tiểu Tặc Miêu, luôn ôm ý muốn báo thù, thấy Lâm Nhất chẳng những không sợ mà còn mừng rỡ.
Ngược lại Mặc Vân bên cạnh, biết Lâm Nhất lợi hại, sắc mặt tỏ vẻ cực kỳ nghiêm trọng.
Hừ!
Ma Văn Hổ thúc giục khí chạy ra, Tiểu Tặc Miêu ngồi trên lưng nó nhảy vọt trong không trung, nhảy đến vai Lâm Nhất nói: "Ca, làm sao bây giờ?"
"Mỗi người một tên."
Lâm Nhất nói.
Hai người này phối hợp thì hơi khó, một Thánh Huyền Sư một đao khách, đánh một mình thì dễ đối phó hơn nhiều."
“Hê hê, được."
Mat Tieu Tac Mieu loe len anh sang mo ho, than hinh bien mat tren vai Lam Nhất, xông về phía Trần An giết.
Hai mắt Trần An bỗng co rút, cảm nhận được khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Ở đâu?
Tiểu Tặc Miêu kia sao bỗng nhiên biến mất!
Rầm!
Ngay khi gã còn đang hoang mang nghi hoặc, bóng lớn rơi xuống, trong chớp mắt đã bao phủ lấy gã.
Trần An ngng đầu nhìn, trong nháy mắt giật mình.
Con Long Viên màu đen gần ba mươi trượng, mắt lóe lên huyết quang, toàn thân tỏa ra khí tức vô cùng tàn độc, giơ tay chưởng vào gã.
"Chỉ với ngươi mà cũng muốn bóp chết ta à?"
Tay Tiểu Tặc Miêu chụp xuống như núi, Trần An bất ngờ, cuống cuồng lùi về
sau
Bùm!
Mặt đất hiện ra dấu tay khổng lồ, dấy lên dư chấn, làm Trần An đang bay lơ lửng bị đánh bay đi.
Vút!
Long Viên chồm lên bằng hai chân trên mặt đất, nhanh như thỏ, như tia chớp đuổi theo.
"Hổ con, chăm sóc cho sư đệ ta!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!