Âm!
Khí tức sát phạt trên người rùa Thiên Huyền rất nặng, có thể cảm nhận được nó vô cùng phẫn nộ, luồng khí đỏ như máu ngưng tụ thành thực chất bao lấy nó.
Nhưng mặc dù giọng noi của no lạnh lung va tram thap, vẫn co thể nghe ra vài phần non nớt, giống như đứa trẻ bắt chước người lớn nói chuyện.
Chắc chắn là con non, nếu không thì đám người này sẽ không dám tới trêu chọc.
“Cút khỏi đầm Hàn Thủy cho bổn vương, nếu không, bất kể là ai, toàn bộ đều phải chết!"
Rùa Thiên Huyền gầm lên, luồng khí lưu đáng sợ kèm theo ý lạnh kinh người trào ra, điên cuồng bùng phát như bão tuyết.
Khí thế kia nhìn qua quả thật khiến người ta kinh hãi, gió như đao, tuyết như kiếm, gió tuyết xé rách hư không!
Rắc rắc rắc!
Chỗ nó đi qua, không khí như bị xé vụn thành từng mảnh, sắc mặt đám người Khương Thông đều thay đổi.
Cho dù chỉ là con non ở cảnh giới Long Mạch tầng thứ nhất, nhưng rùa Thiên Huyền vẫn mạnh đến đáng sợ, sự gia trì từ huyết mạch thần thú thật sự quá khủng khiếp.
Nếu cộng thêm lớp mai rùa trên người nó, ngay cả số người có nhiều đến đâu, e cũng khó có thể làm tổn thương nó.
“Ha ha, các vị sẽ không chùn bước chứ!"
Lúc này, Khương Thông lạnh lùng cười nói: "Chắc hẳn các người đều rất rõ, Long kiếp ở cảnh giới tầng thứ ba khủng khiếp đến mức nào, chúng ta bị kẹt ở viên mãn đỉnh phong ít nhất đã có một, hai năm rồi. Nếu không phải vì không tìm được cách khác, tuyệt đối sẽ không tới dãy núi Khô Tịch mạo hiểm."
“Bây giờ đối mặt với con rùa Thiên Huyền non mà không dám manh động, không phải quá nhút nhát sao, các vị vốn đều là kẻ liếm máu trên lưỡi dao. Quả thật bình thường mọi người vẫn có vài mâu thuẫn, ta nghĩ ... Dù sao lúc này cũng nên liên thủ chứ!”
Ban đầu ga vẫn rất xem thường rùa Thiên Huyền, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến, lập tức cảm thấy vô cùng e dè.
Chỉ riêng thủ đoạn chấn động vừa rồi mà đối phương thi triển, với thực lực của Khương Thông đã khá khó khăn, thở thôi đã đáng sợ như vậy.
Thực sự động thủ đánh nhau thì chỉ càng thêm kinh khủng!
Lúc này mà không liên thủ, đừng nói gì đến việc lấy được Thánh huyết Huyền Vũ, không bị con rùa Thiên Huyền này phun chết đã là may lắm rồi.
“Liên thủ đi, sau khi lấy được Thánh huyết Huyền Vũ, chúng ta sẽ dựa vào bản lĩnh của mỗi người! Ta thấy con rùa Thiên Huyền này toàn thân đều là báu vật, cho dù không lấy được Thánh huyết Huyền Vũ, chúng ta cũng sẽ không tay trắng mà về!"
Vẻ mặt đao khách áo đen tên Tần Xán lạnh lẽo cô độc, thản nhiên nói.
Giọng gã khàn khàn, trong lúc nói chuyện, từng luồng sát khí khát máu tỏa ra từ trong cơ thể.
Là kẻ kiệt xuất từng là yêu nghiệt của Thiên Đao Lâu, gã cho người ta cảm giác vô cùng lạnh lùng, vừa mở miệng đã thu hút rất nhiều ánh mắt.
Quan trọng nhất là, gã bái đại nhân vật ma đạo làm sư phụ, nên địa vị trong đám người này cực kỳ cao.
"Ta không có ý kiến!"
Người mặc áo tím tên Thường Vũ mỉm cười, thản nhiên nói.
Y từng là kẻ mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Phỉ Thúy Sơn Trang, sau khi rời khỏi Sơn Trang cũng phát triển thuận lợi, rất nhiều thủ đoạn.
Có lời đồn rằng y vì đã đánh cắp thánh vật của Phỉ Thúy Sơn Trang nên mới phản bội rời đi!
Còn Diêm Giao của Nghịch Long Cốc chưa mở miệng, nhưng lời gã đã không còn quan trọng nữa, ba ngôi sao mới của bảng Hắc đã quyết định liên thủ, dù gã không muốn cũng không còn lựa chọn nào khác.
"Ra tay!"
Giọng nói vô cùng khàn phát ra từ miệng Tần Xán, sau đó gã ra tay trước, còn chưa nói hết câu.
Ầm!
Ánh đao rực rỡ bùng lên từ trong tay áo gã, thanh thánh đao màu đen chém thẳng về phía rùa Thiên Huyền ở đằng xa.
Đao quang bùng nổ, ánh đao đen lan tỏa ra như gợn sóng, sau đó như sấm sét đánh trúng mai của rùa Thiên Huyền.
Rắc rắc rắc!
Trên mai rùa vang lên tiếng nứt vỡ, những thánh văn trên mai rùa vậy mà bị đao này chém đứt không ít.
"Đao nhanh thật!"
Dưới tán lá, Lâm Nhất đứng từ xa quan sát, sắc mặt khẽ nghiêm trọng, dường như cảm nhận được sự sắc bén lạnh lẽo ẩn chứa trong đao quang.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!