Mai rùa to lớn nặng như núi, chỉ cần khẽ va vào, có thể khiến người khác bị hộc máu.
Cho dù là mấy ngôi sao mới của bảng Hắc cầm đầu, cũng đều thấy đau đầu, mỗi người đều tế ra tinh tượng của mình, nhưng vẫn chẳng có cách nào đối phó được nó.
Vu vu vu!
Nhân lúc bốn chân rùa Thiên Huyền rụt vào, tiếng sáo của người thổi sáo xương vang lên.
“Ôn chết đi được!"
Rùa Thiên Huyền thò đầu ra, đưa tay chộp lấy đinh ba, như tia chớp ném ra ngoài.
Rắc rắc rắc!
Từng sóng âm liên tiếp bị chém nát, đinh ba nhanh chóng lao thẳng về phía người thổi sáo xương, đồng tử gã co rút.
Gã đang định nghĩ cách ứng phó, thì rùa Thiên Huyền há miệng, phun ra ánh sáng lạnh trắng xóa.
Ánh sáng trắng xóa khuếch tán ra, hóa thành sương mù cuồn cuộn, lập tức bao phủ người thổi sáo xương vào bên trong.
“Cơ hội tốt!"
Những người khác thấy vậy, mắt sáng lên, lập tức ra tay tấn công đầu nó.
Bộp!
Nhưng đầu rùa Thiên Huyền nhanh chóng rụt vào, thánh đao của Tần Xán chém xuống mai rùa, tóe ra vô số tia lửa.
Rắc rắc rắc!
Kết quả bị lực phản khổng lồ, làm thánh văn trên thân đao nổ tung.
Sắc mặt Tần Xán tối sầm, tức đến mức suýt nữa phun máu.
Sát chiêu của đám người Khương Thông đánh xuống, cũng chẳng được chút lợi ích nào, ngược lại còn bị đánh không nhẹ.
“Mẹ kiếp!"
“Cái mai rùa này cứng quá!”
“Phải nghĩ cách thôi, cứ cứng đối cứng thế này không ổn."
Đúng lúc mấy người đang nhanh chóng bàn bạc, mai rùa lần nữa xoay tròn, sắc mặt mọi người thay đổi, mí mắt co giật dữ dội, điên cuồng lùi về sau.
Phập!
Mấy tên ngôi sao mới của bảng Hắc thì không sao, nhưng những người đi theo bọn họ thì trong chớp mắt đã chết mất quá nửa.
Có người bị liên tiếp va chạm, thậm chí bị húc cho nát vụn.
“Các vị có thủ đoạn gì thì cứ việc dùng ra đi, đến bước này rồi thì cũng chẳng cần giấu nữa!" Sắc mặt Khương Thông khó coi nói.
"Chỉ là con rùa quèn thôi, còn chưa đến lượt nó ngang ngược!"
Sắc mặt Diêm Giao của Nghịch Long Cốc trầm xuống, là kẻ đầu tiên ra tay, gã vung tay quăng ra cây roi, đó là thánh khí vạn văn hiếm có.
Đồng thời sở hữu hai thuộc tính lôi và hỏa, nòng cốt là đạo thần văn Hậu Thiên lôi hỏa, có đến hơn một vạn đạo thánh văn.
Đến cảnh giới Long Mạch, thi triển thánh khí vạn văn thì uy lực đã khác hẳn.
So với cảnh giới Thần Đan nhiều nhất chỉ phát huy được một phần mười uy lực, thì cảnh giới Long Mạch đủ để phát huy ra một phần ba uy lực của thánh khí vạn văn, tất nhiên tiêu hao cũng vô cùng to lớn.
Nhưng Diêm Giao đã chẳng quản được nhiều như thế nữa!
“Ta có thể không có Thánh huyết Huyền Vũ, nhưng cái mai rùa này, đừng hòng ai tranh với ta!" Diêm Giao cười khinh bỉ, thánh roi lôi hỏa trong tay vung ra, ầm ầm, roi như lôi long múa lượn, có ánh lửa chiếu sáng bầu trời, mây đen dày đặc, điện quang lóe sáng liên tục.
“Người này!"
Hai mắt Thường Vũ của Phỉ Thúy Sơn Trang hơi nheo, trong lòng cười lạnh lùng, nghĩ cũng đẹp đấy, bây giờ ai mà chẳng biết cái mai rùa này là chí bảo.
Y cũng không giấu giếm nữa, lập tức vung tay, tấm bia đá được y lấy ra.
Bia đá dài bốn thước, bên trên có khắc ấn, sau khi được y thúc giục thì trên trời cuồn cuộn sấm sét, tầng trời thứ nhất và thứ hai trong ba mươi sáu tầng trời liên tiếp vỡ nát.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!