Ba người khác đều cười, không nói gì.
Bảo vật như cái mai rùa này, đã chứng kiến uy lực của nó, ai mà không muốn chiếm làm của riêng chứ!
Không ai sẵn lòng từ bỏ, chỉ là tình hình hiện giờ còn chưa rõ, mọi người chỉ cười, cũng chưa vội phát tác.
"Ta muốn Thánh huyết Huyền Vũ."
Tần Xán thản nhiên nói.
“Ha ha, còn ta thì sao?"
Thường Vũ của Phỉ Thúy Sơn Trang cầm bia Lôi Long trong tay, cười nham hiểm, ba người kia đã lấy đi thứ quý giá nhất, chẳng để cho y cái gì lọt mắt.
Diêm Giao cười nói với y: "Dù sao con rùa Thiên Huyền này cũng là hậu duệ thần thú, toàn thân đều là bảo vật, phần thịt rùa này không chỉ ngon miệng, chắc chắn còn có tác dụng bồi dưỡng thân thể. Thường huynh lấy về, đủ để nấu nồi canh mỹ vị!"
“Ngươi tự tìm đường chết!"
Thường Vũ lập tức nổi giận, hung hăng trừng mắt nhìn đối phương.
Hai người giương cung bạt kiếm, bộ dạng bất cứ lúc nào cũng có thể động tay động chân, Khương Thông và Tần Xán nhìn nhau, mỗi người đều cười, không hề để ý.
Nụ cười này, hai kẻ chọn Thánh huyết Huyền Vũ, dường như đã có chút ăn ý nào đó.
"Tính cả ta thì sao? Nếu Thường huynh không thích thịt rùa Thiên Huyền, thì Lâm mỗ sẵn lòng nhận dùm."
Đúng lúc này, giọng nói trong trẻo vang lên, mấy người quay đầu nhìn, thấy người đàn ông mặc áo xanh, sau lưng đeo hộp kiếm từ từ bước ra.
Tuyết vẫn đang không ngừng rơi, hắn đạp tuyết mà đến, trên mặt là nụ cười.
Lâm Nhất chỉ là cảnh giới Long Mạch tầng thứ nhất, nhưng đối mặt với mấy người này không có chút sợ hãi, vẻ mặt cực kỳ thoải mái.
Mấy người này hơi sững sờ, vẻ mặt cũng không có thay đổi quá lớn.
Với tu vi của bọn họ, thực ra đều đã phát hiện trong tối còn có một khí tức, chỉ là khí tức kia cực kỳ yếu, không ai ngờ hắn thật sự dám bước ra.
“Lại là tên này, vậy mà không chạy về Kiếm Tông, lá gan đúng là không nhỏ!"
Chỉ có Khương Thông khi thấy Lâm Nhất, sát ý toàn thân không cách nào khống chế.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!