Mộc Huyền Không lạnh lùng nói, trong mắt ẩn chứa chấp niệm sâu nặng.
Hai mươi năm trước, ông ấy chọn nhượng bộ, hai mươi năm sau, ông ấy quyết không lùi bước nữa.
"Sư huynh chưa nói cho hắn biết việc sư tôn quyết định thử công phá tử quan sao?" Mục Xuyên chợt hỏi.
"Sư thúc hơi nóng vội ... Việc này ta không muốn để hắn phân tâm, vẫn là không nói thì hơn."
Không nóng vội sao được, Thiên Huyền Tử đã nhẫn nhịn lâu như vậy, ai cũng chẳng thể đoán được ông ta có ra tay trong chiến trường Hoang Cổ lần này hay không.”
"Cứ tùy cơ ứng biến đi, tranh đấu của bọn tiểu bối thì ta không quản, nếu ông ta dám trở mặt, ta nhất định sẽ theo tới cùng!"
Trở về Phi Vân Phong ở Thần Tiêu, Lâm Nhất hoàn toàn tĩnh lặng lại.
Bình thường thì thổi tiêu, luyện chữ, sau đó lại đến chiêm ngưỡng Thần Long Cổ Bi, hoặc tu luyện long quyền Chí Tôn, hoặc lĩnh hội các loại võ học khác mà suy rộng ra.
Thổi tiêu là để tu luyện Thiên Long Khuc, luyện chữ là để thôi diễn kiếm thứ chín trong Tiêu Dao Cửu Kiếm.
Hắn có một loại trực giác, Tiêu Dao Cửu Kiếm nhất định có kiếm thứ chín!
Thậm chí sư tôn hẳn đã nắm giữ, ban đầu sư tôn dùng bút để vẽ, lúc dạy hắn Phong Vũ Lôi Băng, chữ cuối cùng khi ấy đã gần như muốn viết ra.
Nhưng vì kiêng kị điều gì, cuối cung vẫn không viết ra, Lâm Nhất nghĩ bản thân có thể thử một phen.
Theo thời gian trôi qua, bầu không khí toàn bộ Kiếm Tông lại càng thêm khẩn trương, trên dưới đều gắng sức tu luyện, như gặp kẻ địch lớn, không ai dám lười biếng chút nào.
Nhất là các đệ tử cảnh giới Long Mạch ở các phong, gần như dốc hết toàn bộ khí lực khổ tu.
Dù chỉ có thể khiến thực lực bản thân tăng lên một phần, cũng phải dùng mười phần sức lực để thử, tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào.
Chiến trường Hoang Cổ sắp tới, khiến mỗi người đều cảm thấy áp lực cực lớn.
Không còn cách nào!
Nhung chien truong Hoang Co truoc, Kiem Tong deu tham bai, nhung nam này thực lực Kiếm Tông suy sup, cũng bởi không có thu hoạch gì trong chiến trường Hoang Cổ.
Nhat la hai muoi nam truoc, Kiem Kinh Thien dan dat the he vang cua Kiem Tông, vốn định làm một trận lớn nhưng lại bị hủy diệt toàn bộ.
Trái lại, Huyền Thiên Tông dựa vào lợi ích lấy được từ chiến trường Hoang Cổ, cộng thêm sự tồn tại của Thiên Huyền Tử, căn cơ thực lực một đường tăng vọt.
Những năm gần đây đã dần có khuynh hướng áp chế Kiếm Tông một bậc!
Toàn bộ Kiếm Tông trên dưới đều thở không nổi, ngay cả Dao Quang Kiếm Thánh cũng chịu áp lực cực lớn, bị dồn vào thế bị động.
Đạo lý rất đơn giản, nếu chiến trường Hoang Cổ lần này, Kiếm Tông đừng nói là thắng Huyền Thiên Tông, chỉ cần có thể ngang hàng với Huyền Thiên Tông.
Đối với Dao Quang mà nói, áp lực sẽ giảm đi rất nhiều, việc độ kiếp cũng sẽ trở nên thong dong.
Chứ không như bây giờ, toàn bộ Kiếm Tông cơ bản chỉ dựa vào Dao Quang Kiếm Thánh chống đỡ.
Hai mươi năm rồi, nay đệ tử Kiếm Tông đều nén một hơi khí, muốn bộc phát trên chiến trường Hoang Cổ này.
Theo không khí căng thẳng ấy, ngày mở ra chiến trường Hoang Cổ càng ngày càng gần, toàn bộ Kiếm Tông trở nên hết sức tĩnh lặng.
Sự tĩnh lặng này, như khúc nhạc dạo đầu của cơn bão lớn sắp giáng xuống.
Ai cũng biết chiến trường Hoang Cổ không phải đại hội Thiên Trì, lại càng không phải là tỷ thí giữa các tông môn, nơi đó vừa phân chia cao thấp, vừa quyết định sống chết.
Mỗi một cơ duyên, đều đi kèm giết chóc vô tận!
Bất kỳ ai chỉ cần hơi lơ là, tất sẽ vùi thân trong đó, thân tử đạo tiêu.
Ngoài Huyền Thiên Tông ra, những cao thủ các tông môn khác cũng chẳng hiền lành gì, những ma vật thượng cổ tồn tại bên trong thì càng không cần phải nói, đó là quái vật còn đáng sợ hơn cả yêu thú.
...
Phi Vân Phong, trong lầu gác bên Linh hồ.
Lâm Nhất ngồi trước cửa sổ luyện chữ, ngoài cửa sổ ngẩng đầu là mặt hồ gợn sóng, nơi này tầm nhìn rộng rãi, không khí trong lành.
Thiên Địa Huyền Hoang, Phong Vũ Lôi Băng!
Trong thư phòng có vô số tờ giấy trắng rải rác, trên đó đều là tám chữ này. Lâm Nhất vừa luyện chữ, vừa luyện kiếm.
Lấy bút làm kiếm, vẩy mực hỏi đạo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!