Quá đáng hơn, hắn thực sự chảy nước dãi, còn dùng tay áo bẩn thỉu lau mấy
lần.
Khóe miệng người phụ nữ mặc áo đen giật giật, ánh mắt lộ vẻ vô cùng chán ghét.
"Quả nhiên, bọn họ chưa nhìn ra, đóa Địa Sung Kim Liên này ẩn chứa thánh văn nguyên thủy! Tuy chỉ là thánh dược vạn năm, nhưng Địa Sung Kim Liên vốn đã hiếm, có thể sinh ra chín đạo ánh sáng vàng là cực phẩm trong cực phẩm !! "
Trong lòng Lâm Nhất lửa nóng bừng, chỉ cần lấy được Địa Sung Kim Liên này.
Lập tức có vốn để thăng cấp Long Mạch tầng ba, Táng Hoa cũng có thể nhận được khoản lợi ích kha khá, uy năng của thánh khí Tinh Diệu sẽ trở nên càng thêm vững chắc.
Ha ha ha!
Vận khí ta quả nhiên không tệ!
Lâu nay không thu hoạch được gì, chính là để chờ hôm nay, Địa Sung Kim Liên chín đạo ánh sáng vàng này.
"Đồ chó hoang, nhìn mà chướng mắt!"
Sát ý nổi lên, người phụ nữ áo đen lạnh lùng nói.
"Liễu sư tỷ, loại rác này không cần tự mình ra tay, giết hắn bẩn tay tỷ, để ta lo!" Có đệ tử Vạn Thú Môn nịnh nọt, rồi sắc mặt lạnh lùng nhìn Lâm Nhất.
“Đồ mặt dày vô dụng, không biết thân phận mình là gì!"
Nói xong gã giơ tay vỗ chưởng từ xa, ngưng tụ thành mũi tên, xé rách không gian, lao thẳng về phía Lâm Nhất.
Keng!
Mũi tên máu chứa sát khí sắc bén rơi trên người Lâm Nhất, vang lên tiếng giòn vang, như kim thiết va chạm.
Sắc mặt những kẻ vốn định xem trò cười lập tức thay đổi, trong mắt lóe vẻ khác lạ.
Chuyện gì thế?
"Thằng nhóc này hơi kỳ quái!" Người phụ nữ mặc áo đen lạnh lùng, trầm giọng quát: "Giết ngay, kẻo quấy rầy sư huynh lĩnh ngộ!"
Ầm ầm!
Đệ tử Vạn Thú Môn đồng loạt ra tay, mỗi kẻ thúc giục Long Nguyên, tung sát chiêu.
Âm ầm!
Bọn họ có tu vi Long Mạch tầng ba, thúc giục ba mạch rồng, huyết khí sôi trào, trong nháy mắt ngưng thành ba con dị thú màu máu, lao tới Lâm Nhất.
Gào!
Dị thú hung bạo, tựa hồ chân thật, yêu khí đáng sợ ngập trời.
Nhưng Lâm Nhat vẫn không động đay, cham chu nhìn Địa Sung Kim Liên, trong đó hắn nghe như tiếng Phật tụng kinh, kiếm ý ở mi tâm ngộ ra điều gì đó, trở nên phiêu diêu.
Âm ầm!
Dị thú màu máu đánh tới, hắn chỉ khẽ vung tay, ba dị thú lập tức hóa thành máu.
Luồng huyết khí đó như chạm phải núi lửa nóng bỏng, lập tức tan rã.
Phụt!
Máu rơi xuống đất, bốc hơi nghi ngút, bọn đệ tử Vạn Thú Môn đều sững sờ tại chỗ.
Chúng không dám tin, không hiểu vừa xảy ra điều gì, ánh mắt dán chặt vào Lâm Nhất, sự khinh thường và chế giễu trước đó biến mất, hoàn toàn không nhìn thấu.
Xa xa, nhiều tài năng xuất chúng vốn không dám đắc tội Vạn Thú Môn, trong mắt cũng lóe vẻ kinh ngạc.
Tên kiếm khách phong trần này, chẳng lẽ cũng là hoàng kim yêu nghiệt?
"Người của Vạn Thú Môn à?"
Lâm Nhất như vừa tỉnh, mắt nheo, nhìn mấy người hỏi.
“Hừ, cần gì phải nói nhiều?"
Người phụ nữ môi mỏng sát cơ nổi lên, lạnh lùng nói: "Đôi mắt chó này thật khiến người ta ghét!"
Vút
Vừa dứt lời, nàng ta lóe lên lao đến trước mặt Lâm Nhất, hai ngón tay như chớp chọc thẳng vào mắt hắn.
"Liễu Phượng ra tay rồi!"
"Nàng ta là hoang kim yêu nghiệt chỉ sau Lục Trầm của Vạn Thú Môn, trước khi vào chiến trường Hoang Cổ đã là Long Mạch tầng ba, tên kiếm khách này toi rôi."
"Hình như tên này ngốc thật."
Thấy người phụ nữ mặc áo đen ra tay, kẻ khác lắc đầu, ánh mắt lộ vẻ tiếc uối.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!