Âm!
Khoảnh khắc thanh văn Phù Đồ bùng sáng, trên người Lâm Nhất liền tỏa ra một luồng Phật quang.
Thánh văn Phù Đồ liên tục tụ lại, rồi từ trong Hồn Cung từ từ trào ra, cuối cùng diễn hóa thành một tòa bảo tháp bảy tầng.
Phù Đồ có thể hiểu là tháp Phật, tháp Phật là nơi truyền tụng công đức, được người đời kính ngưỡng. Ngoài việc truyền tụng công đức và được người đời sùng bái, Phù Đồ còn có thể trấn áp yêu vật, tru sát tà ma.
Thánh văn Phù Đồ là một loại thánh văn cực kỳ hiếm có, đến cả nhiều bậc đại năng Phật môn cũng chưa chắc lĩnh hội nổi.
Phù Đồ cấp bảy, tức bảo tháp bảy tầng!
Bảo tháp bảy tầng chắn ngang trước bàn tay khổng lồ kia.
Bàn tay Phật ẩn chứa uy năng vô thượng vốn có thể dễ như trở bàn tay bóp nát Lâm Nhất - lại dừng khựng hẳn trước Phù Đồ thoạt trông nhỏ bé ấy.
Kim Liên Thánh Hỏa trên Kim Ô Thánh Dực sau lưng hắn đồng loạt bùng cháy, huyết khí trong cơ thể và Long Nguyên cùng lúc luân chuyển, mọi trói buộc vừa rồi tan sạch.
"Hú hồn".
Lâm Nhất lau mồ hôi trên trán, trong lòng còn sợ hãi.
Trong chiến trường Hoang Cổ này tuyệt đối không thể lơ là, sơ sẩy một chút là bỏ mạng, vừa rồi đúng là không nên lấy lửa đốt tượng Phật.
Chỉ một niệm sai là chết không có chỗ chôn.
Bàn tay kia chầm chậm thu về, tượng Phật chìm xuống lòng đất, Lâm Nhất cúi đầu nhìn xuống.
Tượng Phật quá nặng, mất chỗ chống liền liên tục chìm xuống, trong chốc lát đã húc gãy hỏa mạch dưới lòng đất, ngồi yên giữa biển dung nham rực lửa.
Khu vực ấy cực kỳ đáng sợ, trong dung nham lềnh bềnh vô số thi thể ghê rợn.
Tượng Phật kim thân cứ thế ngồi tĩnh lặng ở đó.
Tận nơi vực sâu lửa ngầm dưới đất, như có kinh văn ngân vang, những thân xác tàn khuyết được kinh văn siêu độ, dần dần được giải thoát.
Ầm ầm ầm!
Trước mắt Lâm Nhất hiện ra một dị tượng vô cùng hùng vĩ: từng đạo hồn phách của cường giả thượng cổ bay khỏi lòng đất, tan biến vào giữa trời đất.
Họ đã trầm luân ở đây quá lâu, hôm nay rốt cuộc đã được giải thoát.
Lâm Nhất há hốc miệng, sững sờ ngây người. Ngay cả sau khi chết đi, vị kim thân Phật môn này vẫn đang siêu độ những tàn hồn của vong linh.
"Tiền bối, vừa rồi có điều mạo phạm".
Hắn chắp tay hành lễ, lòng đầy kính trọng rồi thúc động Kim Ô Thánh Dực rời đi thật nhanh.
Sau khi đã đi một đoạn rất xa, hắn mới quay đầu nhìn lại.
Không biết có phải ảo giác không, hắn cảm giác tượng Phật dưới lòng đất cũng ngẩng đầu, tựa như chạm mắt với hắn qua khoảng cách mấy ngàn dặm.
"Chẳng lẽ vẫn còn một tia tàn niệm chưa tan sao?"
Hắn lẩm bẩm, dần dần thu ánh mắt về.
Ba ngày sau.
Trên một đỉnh núi tuyết, Lâm Nhất mở mắt, thở ra một luồng khí đục.
Ba ngày qua, Địa Sung Kim Liên đã được luyện hóa triệt để, tu vi của hắn lại tiến thêm một bước, chạm đến đỉnh cao của Long Mạch tầng hai.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!