Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Nhiều tòa kiến trúc tưởng như còn nguyên, nhưng bên trong âm u chết chóc, chẳng có thứ gì đáng giá.

"Uy áp phát ra từ đỉnh núi!"

Lâm Nhất dùng Thiên Khung Kiếm Ý cảm nhận, biết được thánh uy thật sự đều đến từ trên đỉnh núi.

Không phí thời giờ nữa, các điện các ven đường hắn mặc kệ, lao thẳng lên đỉnh núi.

Càng lên cao, áp lực càng đè nặng.

Không ít điện đài vẫn còn lưu lại dấu vết giao chiến.

Nhưng nhìn vào thì phát hiện mọi thứ đã bị quét sạch, trống trơn không còn

gì.

Có Tiểu Tặc Miêu ở đây thì tốt rồi.

Lâm Nhất bĩu môi, có chút buồn bực. Leo núi nãy giờ, đừng nói bảo vật, đến cái bóng người cũng chẳng thấy.

Có Tiểu Tặc Miêu ở đây thì tốt, với tính cách của nó e là chẳng để sót một cọng lông.

Đúng lúc ấy, một luồng khí tức đáng sợ bùng nổ từ đỉnh núi, vị trí của Lâm Nhất bị ánh sáng chói lòa quét qua. Ánh sáng mang theo khí tức khủng khiếp tràn xuống từ đỉnh, một làn tử khí ghê gớm lập tức lan khắp cả ngọn núi.

Lâm Nhất khẽ nhíu mày, lại là luồng khí tức này.

Lúc trước thứ ánh sáng đục thủng những đám mây ma quái cũng chính là nó. Nhưng vì lúc đó hắn đứng quá xa nên không nhận ra trong đó lại ẩn chứa tử khí đáng sợ đến vậy.

Rốt cuộc ngọn Hắc Sơn này là thứ gì?

Nó cho hắn cảm giác như chốn tử địa - một ngọn núi đã chết hắn, đến cả hài cốt người xưa cũng không lưu lại.

Điều này khác hắn với những gì hắn nghĩ về truyền thừa thượng cổ ban đầu.

Lên đỉnh xem cho rõ!

Trong lòng vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, nửa canh giờ sau, hắn đã tìm đến nơi bùng phát ra tử khí.

Đó là một bãi đất bằng, cuối bãi là một vách đá cao hàng ngàn trượng, trên đỉnh vách đá chính là đỉnh của ngọn Hắc Sơn này.

Trên vách núi có một tầng sương mù đen lan tràn, đổ xuống không ngừng như thác nước.

Mà nguồn của ngọn thác ấy lại đến từ một thanh kiếm cắm trên đỉnh núi!

Chí bảo!

Tử khí khủng khiếp như vậy mà lưu truyền từ thượng cổ đến nay vẫn chưa tiêu tán. Dù có là kẻ đần độn cũng nhìn ra thanh kiếm ấy tuyệt đối là chí bảo thượng cổ.

Trên mặt đất bằng có nhiều cột đá gãy và điện đài đã sụp đổ, bóng người dập dìu khắp nơi.

Lúc này, các thế lực đã tụ tập đông đuc, ai cũng không muốn bên kia tiến lên đỉnh núi nên đang đánh nhau kịch liệt, long xà hỗn tạp, hỗn loạn đến cực điểm.

Lúc trước tử khí ồ ạt tràn ra cũng bởi vì ảnh hưởng của cuộc giao chiến quá dữ dội, khiến thác sương đen trên vách đá tản ra.

Lâm Nhất lặng lẽ ẩn mình trong bóng tối, ngẩng đầu nhìn thanh kiếm kia mấy

lần.

Khoảng cách ngàn trượng không phải xa, nhưng tử khí mờ mịt như sương khiến người ta không sao thấy rõ được thanh kiếm.

"Sức mạnh U Minh ... "

Bề ngoài hắn vẫn bình tĩnh, song trong lòng thì chấn động dữ dội.

Vừa rồi hắn còn chưa dám chắc, nhưng giờ thì đã xác định chắc chắn luồng tử khí này đều là sức mạnh U Minh tinh thuần đến đáng sợ.

Sức mạnh U Minh ẩn chứa trong thanh kiếm ấy so với thánh hoa U Minh từng được hắn luyện hóa phải đáng sợ hơn gấp trăm lần.

Nói vậy nghĩa là sao?

Một đóa thánh hoa U Minh đã đủ để Lâm Nhất đột phá Thần Tiêu Kiếm Quyết lên đến tầng thứ năm, còn thanh kiếm này đủ cho toàn bộ Thần Tiêu Phong dùng.

Thần Tiêu Phong suy tàn là do biển U Minh bị cắt đứt, trong nhân gian khó mà tìm thấy sức mạnh U Minh.

Nếu có thể trấn áp thanh kiếm này tại Thần Tiêu Phong, cả phong lập tức có thể trỗi dậy. Nó vốn là phong mạnh nhất trong sáu đại kiếm quyết truyền thừa.

Đây là một thanh thần kiếm U Minh Lâm Nhất nhất định phải có cho bằng được.

Bai đat bang rat rong, đam người đanh giet tren đo cung không phải không có cao thủ.

Ít nhất cũng có bảy tám cao thủ Long Mạch tầng bốn, mỗi kẻ lại dẫn theo một nhóm thuộc hạ chém giết lẫn nhau.

Nhưng so với Lục Trầm thì những kẻ này cũng chẳng mạnh hơn bao nhiêu, thậm chí còn hơi kém.

Cứ quan sát đã!

Lâm Nhất không vội, không hề manh động.

Hắn có thể khẳng định trong ngọn Hắc Sơn này ắt có cao thủ. Thiên Khung Kiếm Ý cảm ứng nguy hiểm chưa từng sai.

Thế nhưng chờ mãi vẫn chẳng thấy ai xuất hiện, ngược lại đám người trên bãi thì đánh qua đánh lại, chết mất phân nửa.

Đúng lúc sự kiên nhẫn của hắn sắp cạn, người tí hon màu vàng kim trong biển kiếm giữa ấn đường bỗng run rẩy, truyền đến một cảm giác e dè bất an.

Keng!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!