Thực lực của người thanh niên đứng đầu của tông môn siêu cấp, vào khoảnh khắc này đã được thể hiện hoàn toàn không còn nghi ngờ gì nữa.
Dường như toàn bộ Hắc Sơn đang rung chuyển, chưa nói đến dị tượng kinh người trên trời, hai luồng ánh đao đan chéo nhau dễ dàng chém bệ đá cứng thành từng mảnh.
Mỗi tấc không gian đều bị ánh đao bao phủ, bóng dáng của Lâm Nhất lập tức không thể nhìn thấy nữa.
Huyền Phong và Tiêu Khôi chỉ tiện tay tung chiêu, chưa dùng hết toàn lực, vậy mà vẫn gây ra sức phá hoại kinh khủng như vậy.
Ánh sáng rực rỡ chiếu rọi cả bầu trời.
Tất cả võ giả trên Hắc Sơn đều há hốc miệng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh này, đây mới thật sự là hoàng kim yêu nghiệt!
“Đệ tử Dao Quang, cũng chỉ đến thế thôi."
Tiêu Khôi thu đao vào vỏ, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường.
“Chết rồi cũng đáng, chỉ là kẻ ở cảnh giới Long Mạch tầng hai mà cũng dám xen vào chuyện của chúng ta, nếu là Cổ Nhược Trần đến thì còn tạm được." Huyền Phong thản nhiên nói.
Tuy mấy người này không ưa gì nhau, nhưng vẫn công nhận thực lực của đối phương.
Vua đấu với vua, tướng đấu với tướng.
Trong đám đệ tử của Kiếm Tông, người duy nhất có thể đứng ngang hàng với họ chỉ có Cổ Nhược Trần, nếu những kẻ khác dám ngẩng đầu nhìn họ thì đó là bất kính.
Ầm ầm ầm!
Hắc Sơn rung chuyển, gió lớn gào thét.
Trên mặt đất có rất nhiều xác chết bị ánh đao nghiền nát thành bụi, hòa vào bụi đất, cùng dị tượng không ngừng gào thét.
Cả bệ đá hỗn loạn, dư âm mãi chưa tan.
“Có phải hai người hơi quá đáng rồi không?"
Đúng lúc này, từ làn bụi mù vang lên giọng nói lạnh lùng, có bóng người mờ ảo hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
Lâm Nhất vung mạnh tay áo dài, gió kiếm quét qua, mọi dị tượng còn sót lại và bụi đất mênh mông lập tức bị quét sạch.
Vút
Cảnh tượng trên bệ đá giống như bức tranh rối loạn, theo cú quét tay của Lâm Nhất lập tức trở nên trắng tinh như tờ giấy trắng.
Bóng dáng của Lâm Nhất lần nữa hiện ra trước mắt mọi người.
Trên người hắn có long văn tím vàng đan xen, ánh sáng rực rỡ, chói lọi thu hút ánh nhìn.
Chưa chết ư?
Cũng không bị thương?
Thấy Lâm Nhất hoàn toàn không bị thương chút nào, trong mắt Huyền Phong và Trần Đào lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc. Những tông môn xung quanh cũng vô cùng sững sờ, hai cao thủ đạt đến cảnh giới Long Mạch tầng bốn đỉnh phong cùng ra tay, vậy mà Lâm Nhất không hề hấn gì.
Chuyện này sao có thể?
Mọi người không hiểu, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Vút!
Đúng lúc mọi người còn đang nghi ngờ, nhân vật số hai của chùa Kim Cang - Huyền Giản, bất ngờ ra tay, tung chưởng từ xa đánh tới.
Bia Đại Thần Chưởng!
Trên người gã bùng phát ánh sáng Phật, trên đỉnh đầu hiện ra tấm bia cổ khổng lồ màu xanh, theo từng dòng chữ trên bia phát sáng, bàn tay khổng lồ như bàn tay của Phật cổ xưa từ trên trời giáng xuống, ấn về phía Lâm Nhất.
Móng vuốt Thương Long!
Trước đòn tấn công bất ngờ, Lâm Nhất không hề hoảng loạn, dường như đã đoán trước từ lâu.
Gió sấm tụ trên bầu trời, tiếng rồng ngâm vang dội, mây đen cuộn trào, móng vuốt khổng lồ như thác nước giáng từ trên trời xuống.
Bùm!
Bàn tay Phật khổng lồ vàng chói lập tức bị vuốt rồng đánh tan, giữa không trung vang lên tiếng nổ kinh thiên, vòng dư chấn lan rộng ra, xé tan mây đen thành vô số mảnh nhỏ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!