Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Ma cương vừa ngã xuống, liền nhảy ra ngay.

Tưởng hắn sợ bọn chúng chắc?

Lâm Nhất bỗng quay phắt người, nơi đáy mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo, mái tóc dài bay loạn xạ, ánh sáng trên toàn thân bùng lên, hắn quay lại đối mặt thẳng với ba kẻ đang đuổi tới.

"Hừ, biết sợ rồi à?"

Thấy Lâm Nhất dừng bước, đôi mắt Trần Đào ánh lên vẻ giễu cợt, lạnh giọng nói

"Giao thánh kiếm chí tôn ra!"

Tiêu Khôi cũng thẳng thắn không vòng vo, mặt lạnh như tiền quát.

"Đệ tử Dao Quang, đây không phải nơi cho ngươi giễu võ giương oai!" Huyền Phong cũng nạt.

Ba người tản ra, lơ lửng giữa không trung, đồng loạt giải phóng ra uy áp bàng bạc, khóa chặt cả vùng trời này.

Ong ong ong!

Dưới uy áp của cả ba, thời gian như đông cứng lại, kiếm quang trên người Lâm Nhất cũng ảm đạm đi mấy phần.

"Ba đánh một à?"

Khóe môi Lâm Nhất nhếch lên thành ý cười, sát ý trong mắt càng sâu đậm.

"Hừ, ngươi nghĩ nhiều rồi. Đoi pho ngưoi chang cần khoa trương vậy, chỉ là sợ ngươi chạy thôi. Trong ba bọn ta, tuy ý chon một người ra tay cung đủ để nghiền nát ngươi!"

Trần Đào mặt không cảm xúc, lạnh giọng cười khẩy.

Tiêu Khôi cũng lên tiếng: "Thiên Đao Lâu và Kiếm Tông vốn giao hảo. Nể mặt Cổ Nhược Trần, Tiêu mỗ không làm khó ngươi. Giao thánh binh chí tôn ra là có thể đi. Nếu ngươi chịu, ta còn có thể ban cho ngươi một gốc thánh dược vạn năm, cũng coi như không thiệt thòi!"

Tiêu Khôi nói giọng lạnh lùng, lại pha chút bực bội.

Bảo vat chí ton như thanh kiếm U Minh lại bị Lâm Nhất đoạt mất ngay trước mắt, hơn nữa sự việc còn ầm ĩ đến vậy.

Lúc này, cả Hắc Sơn đều đang dõi theo.

Vài nghìn, thậm chí cả vạn đôi mắt đều đang đổ dồn về phía bọn họ. Nói không thấy mất mặt thì là nói dối.

Nhưng giờ cũng chẳng quản nhiều như vậy được nữa!

Thánh binh chí tôn - Lâm Nhất không giao cũng phải giao, cho dù ba bọn họ có phải liên thủ với nhau cũng chẳng sao.

Đây là chiến trường Hoang Cổ, sĩ diện chẳng đáng giá một xu, dù bọn họ có lấy đông hiếp yếu cũng chẳng ai dám hé răng.

"Chỉ một gốc thánh dược mà muốn đổi thánh binh chí tôn?"

Ánh cười giễu cợt hiện lên trong mắt Lâm Nhất: "Đúng là không hề thiệt thòi cho ta' nhỉ! Muốn ta giao thánh kiếm chí tôn ra cũng được, nhưng không đem đủ một trăm gốc thánh dược ra đây thì khỏi mơ".

Ba người kia mặt biến sắc, Lâm Nhất ngông cuồng quá trớn rồi.

"Hừ!"

Trần Đào hừ lạnh, trầm giọng: "Không biết điều! Trần Đào, thủ tịch chân truyền của Phỉ Thúy Sơn Trang tới lĩnh giáo cao chiêu của đệ tử Dao Quang!"

Trần Đào quyết đoạt lấy thanh kiếm chí tôn, lập tức thi triển Vô Tượng Lưu Ly Bảo Thể, long nguyên cuồn cuộn dâng trào, tinh huy bạo phát.

Toàn thân y rực sáng như lưu ly không chút vẩn đục, lại trong suốt như bảo ngọc, chớp mắt đã bổ nhào về phía Lâm Nhất.

Âm ầm ầm!

Gió mây như mất đi sắc màu, uy thế của loại bảo thể này quả thực khiến bốn phương chấn động.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!