Nàng ta mặc nam trang, lười biếng tựa lên chiếc ghế phủ da hổ trắng, môi đỏ răng ngà, da trắng như ngọc tuyết. Dù khoác nam y cũng không giấu nổi sắc vóc hơn người, đôi mắt đẹp càng câu hồn đoạt phách.
Vừa thấy Mặc Linh Nhi bước vào, mắt An Lưu Yên long lanh như nước hồ thu, nàng ta đứng dậy hỏi: "Linh Nhi, có tin của hắn chưa?"
Những ngày qua An Lưu Yên luôn dò hỏi khắp nơi về tung tích Lâm Nhất. Gần đây lời đồn đầy rẫy, nói hắn đã chết trong Hoang Cổ Vực.
Nghe nói hôm ấy có vô số thánh giả từ ngoại vực tràn vào, thậm chí có cường giả Đế cảnh ra tay, một chưởng nghiền nát không biết bao nhiêu dãy núi.
Đủ loại lời đồn, nhưng rốt cuộc chẳng có tin tức nào được xác thực.
Mặc Linh Nhi là tam phuc của nang ta. O Đao Lưu Không nếu không có việc lớn, nàng ta sẽ không đến tìm An Lưu Yên.
An Lưu Yên không nói tên, nhưng Mặc Linh Nhi đương nhiên hiểu nàng ta đang nhắc tới ai, chỉ đành cười khổ: "Tiểu thư đang nghĩ gì thế. Giờ thánh địa khắp thiên hạ đều đang săn lùng người đó. Ta mà là vị công tử đó thì chắc chắn sẽ trốn thật kỹ, đâu dám ló mặt ra chịu chết".
"Nhưng nhiều người bảo hắn chết rồi, lòng ta ... chẳng yên", An Lưu Yên nhíu mày, nỗi sầu không tan.
'Yên tâm đi, Lâm công tử người hiền gặp lành, chắc chắn không chết đâu. Tiểu thư, người còn có nhiệm vụ. Nếu xảy ra sơ suất, chẳng những vị trí Thánh nữ mất, mà còn có thể mất mạng trong tay người của Thần giáo", Mặc Linh Nhi cười trấn an.
An Lưu Yên không tỏ ý tán thành hay phản đối.
Nếu là người khác, An Lưu Yên ắt đã buông xuống. Nhưng đó là Lâm Nhất, bảo nàng ta làm sao buông?
Nếu Lâm Nhất chết, dẫu có làm Thánh nữ Ma môn nàng ta cũng chẳng còn thích thú.
"Cô tìm ta có việc gì?" An Lưu Yên dừng lại dòng suy nghĩ, khẽ hỏi.
"Có người tới mua Thiên Băng Tuyết Liên. Là một thanh niên áo trắng đeo mặt nạ. Ta không nhìn ra lai lịch người này", Mặc Linh Nhi đáp.
"Ò?"
An Lưu Yên khẽ nhướng mày, trong mắt lóe lên một tia hàn ý khó thấy.
Sau khi có Thần Long Cốt, lại trải qua mấy phen lịch luyện, rồi gặp được nhiều cơ duyên ở thánh điện Thanh Long, thực lực và tâm cảnh của nàng ta nay đã khác
An Lưu Yên lúc này sắc mặt vừa trầm xuống, ánh mắt sắc như dao.
"E là tới quấy rối!", nàng ta lạnh lùng nói.
"Ta thấy ... không giống lắm", Mặc Linh Nhi do dự.
"Hừ, người đàng hoàng ai lại đi mua Thiên Băng Tuyết Liên? Có mua cho trưởng bối trong môn cũng sẽ kết giao trước cho khéo, đâu có chuyện xông thẳng vào thế này", An Lưu Yên phân tích tỉnh táo.
"Người của Huyết Nguyệt Thần Giáo?"
Mặc Linh Nhi sững ra: "Vậy thì trùng hợp quá".
"Huyết Nguyệt Thần Giáo là đại địch của Ma môn ta, biết hành tung của ta cũng chẳng lạ. Dám một mình xông vào Thiên Tinh Các, không chừng là một vị cao thủ cấp Thánh tới thăm dò", An Lưu Yên mặt không cảm xúc, lạnh lùng nói.
"Để ta cho người bắt hắn".
Mặc Linh Nhi lập tức nói.
"Không cần. Dẫn hắn lên đây, ta muốn gặp", An Lưu Yên khẽ ra lệnh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!