An Lưu Yên cười khổ nói: "Không có cách, không ai biết Lang Nha Thiên Cung đang ở nơi nào, dù có là Ma Môn cũng không tài nào biết được. Bởi vì Lang Nha Thiên Cung có cây Tam Sinh trong truyền thuyết nên rất nhiều người muốn có được nó, thế nhưng dù là cường giả cảnh giới Đế cũng chẳng biết nó ở đâu."
Đến cả cường giả cảnh giới Đế còn không biết thì lại quá thần bí rồi.
"Nhưng chỉ còn nửa năm nữa, nó sẽ xuất hiện." An Lưu Yên nói tiếp.
"Gì cơ?"
Thấy Lâm Nhất có vẻ nghi hoac, An Lưu Yên giải thích: "Cứ mỗi trăm năm Lang Nha Thiên Cung sẽ tổ chức đại hội Lang Nha một lần. Từ thuở xưa, đại hội Lang Nha đã là buổi tiệc mời tư nhạc đến tấu nhạc cho cây Tam Sinh nghe vì cây Tam Sinh thích âm nhạc, nếu khuc nhạc đủ hay, nó sẽ nở ra rất nhiều hoa Tam Sinh. Về sau, đại hội Lang Nha dần biến thành lễ hội âm nhạc của cả giới Côn Luân, nơi tất cả tư nhạc trẻ tuổi đều mong được thể hiện tài tài năng."
"Thế gian này có cây Tam Sinh thật sao?"
Lâm Nhất lẩm bẩm.
Hắn đã từng nghe nói về cây Tam Sinh rồi, truyền thuyết kể rằng cây Tam Sinh có thể khiến người ta nhớ lại ký ức kiếp trước, có năng lực thần kỳ vô cùng huyền diệu.
An Lưu Yên cười nói: "Thế gian này có cây Tam Sinh thật đấy, có thể nhớ lại chuyện kiếp trước không thì không biết, nhưng hoa Tam Sinh thì lại rất kỳ diệu. Nghe nói sau khi ăn lá Tam Sinh có thể đi vào bí cảnh Tam Sinh, thời gian trôi qua trong bí cảnh với bên ngoài. Mười năm ở trong bí cảnh chỉ bằng nửa nén nhang ở ngoài đời, không khác nao vô co có thêm mười năm cơ hội.
Lâm Nhất cả kinh, lá Tam Sinh này quá bá đạo rồi.
Nghe đồn có vai thanh địa cổ xưa sở hữu bí cảnh có thể thay đổi thời gian, ở trong đó mười năm mấy chục năm mà bên ngoài chỉ mới trôi qua vỏn vẹn có mấy ngày.
Chỉ là điều kiện sử dụng nó lại quá khó nhằn, nhưng lá Tam Sinh này lại chẳng có điều kiện sử dụng nào cả, chỉ cần ăn một lá Tam Sinh là đã có thể vào không gian Tam Sinh để tu luyện, quá bá đạo rồi.
"Làm sao mới có thể tham gia đại hội Lang Nha?" Lâm Nhất hỏi.
"Trong thành Thiên Vực có bốn nhạc phường lớn, lầu Phi Tuyết, cung Thất Tú, Điện Vạn Hoa và Thiên Hương Các. Tất cả đều do các thánh địa lập nên ở Thiên Vực Tà Hải. Lang Nha Thiên Cung không màng thế sự, nên đã giao quyền tuyển chọn cho bốn thánh địa đó."
An Lưu Yên mỉm cười nói tiếp: "Trước kia ta cứ tưởng ngươi là tư nhạc trẻ của Đế quốc Thần Long đến đây vì đại hội Lang Nha."
Lâm Nhất suy nghĩ một chốc, vô cùng chắc chan Lang Nha Thiên Cung chính là Lâm Lang Các.
Dù không phải thì cung nen tham gia đại hoi Lang Nha này một lần, hoa Tam Sinh quá huyền diệu.
"Nhưng muốn cây Tam Sinh nở hoa lại là chuyện rất khó. Phần lớn là cây Tam Sinh chẳng thể nở hoa. Khi đó chỉ có thể lấy lá Tam Sinh, mà hiệu quả của lá Tam Sinh cũng sẽ yếu hơn rất nhiều." An Lưu Yên lại nói tiếp.
"Có chuyện thế sao?"
Lâm Nhất hứng thú.
An Lưu Yên nói tiếp: "Đúng thế. Cây Tam Sinh rất kén chọn, nếu khúc nhạc không đủ hay sẽ khó có thể khiến nó nở hoa. Nghe nói đã ngàn năm rồi mà nó vẫn chua tung no hoa, nhung đuoc du đại hoi Lang Nha đa la mot vinh dự rat lớn, Lang Nha Thiên Cung trong truyền thuyết đã là chốn tiên cảnh rồi mà."
"Trong đại hội, Thiên Cung sẽ chiêu đãi bằng đủ loại tiên tửu, rượu ngon và cả quả thánh, nếu may mắn được Lang Nha Thiên Cung để mắt tới, nói không chừng còn được mời ở lại Lang Nha Thiên Cung một thời gian."
"Ngoài ra, các thánh địa lớn ở Đông Hoang cũng sẽ được mời đến tham dự đại hội. Có thể nói đại hội Lang Nha là một sự kiện vô cùng náo nhiệt, với tư nhạc thì lại càng không thể bỏ lỡ."
Lâm Nhất đã có chủ ý, nói: "Cô đến Thiên Vực Tà Hải cũng là vì đại hội Lang Nha sao?"
"Không phải."
An Lưu Yên lắc đầu: "Ta đến vì truyền thừa Huyền Vũ. Phế tích Huyền Vũ ở sâu trong Thiên Vực Tà Hải, lần này tôn giả chín sao của Ma Môn đều tập trung tại nơi này. Xem như một lần khảo nghiệm, ai có thể thu hoạch nhiều nhất trong phế tích Huyền Vũ, người ấy sẽ trở thành Thánh tử hoặc Thánh nữ của ma vực Đông Hoang."
Người thắng là nam thì làm Thánh tử, còn là nữ thì làm Thánh nữ, Lâm Nhất hiểu ý An Lưu Yên muốn nói.
"Công tử, ngươi có muốn đi cùng ta đến thành Thiên Vực không?" An Lưu Yên chớp mắt, vẻ mặt mong đợi hỏi.
"Không cần."
Lâm Nhất suy nghĩ một chút rồi nói: "Tách ra đi, đến thành Thiên Vực rồi gặp
lại."
Trong lòng Lâm Nhất đã có chủ ý, đến thành Thiên Vực sẽ dò hỏi thêm, nếu qua that khong co Lam Lang Cac thì chỉ con cach tham dự đại hội Lang Nha.
Còn phế tích Huyền Vũ, nếu không trùng thời gian thì Lâm Nhất sẽ đi một chuyến cùng An Lưu Yên.
Nàng ta trở thành Thánh nữ Ma Môn, với Lâm Nhất mà nói, chỉ có lợi chứ không có hại.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!