Cánh hoa của Thiên Băng Tuyết Liên tổng cộng có năm cánh, mỗi cánh trơn láng, non tơ như huyết ngọc, nắm trong lòng bàn tay còn có cảm giác se se mát lạnh.
Lâm Nhất mân mê một lúc rồi lấy ra một cánh, ngậm vào miệng.
Chẳng bao lâu, Thiên Băng Tuyết Liên tan dần, hóa thành từng dòng linh dịch băng lạnh, tỏa ra huyết quang như thánh huy.
Hắn vận dụng sức mạnh của Long văn, dẫn linh dịch chảy vào cơ thể, thẩm thấu vào sợi Long mạch thứ nhất của mình.
Linh dịch như mạch nước ngầm, lại như mưa xuân thấm dần, từng chút một ngấm vào.
Lâm Nhất thấy vậy trong lòng vui lên: có hy vọng rồi!
Trước đây đủ loại đan dược trị thương hắn từng dùng, kể cả linh khí Thanh Long do thần cốt Thanh Long thúc động đều chẳng thể thật sự thẩm thấu vào Long mạch.
Long mạch hư tổn giống hệt cái phễu bị thủng, linh đan diệu dược dù mạnh đến đâu cũng chẳng thấm vào nổi.
Thế mà giờ đây Long mạch lại như miếng bọt biển, không ngừng nuốt linh dịch do Thiên Băng Tuyết Liên hóa thành. Linh dịch thấm vào, bám chặt vào đó.
Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc cánh Thiên Băng Tuyết Liên đã dùng hết.
Những đoạn Long mạch rách nát bắt đầu liền lại một cách kỳ diệu. Vô số chỗ vốn chỉ còn nối với nhau bằng vài sợi tơ máu giờ cũng giống như những phần da thịt bị chém đứt đang dần dần lành lại.
Có hiệu quả thật!
Lâm Nhất mung ro, voi nuot not bốn canh con lại. Dợi đen khi bốn canh Thiên Băng Tuyết Liên toàn bộ luyện hóa xong-
Những đoạn Long mạch bị tổn thương vốn hoàn toàn không thể sử dụng, nhưng sau khi được bốn cánh tuyết liên nuôi dưỡng, sợi Long mạch thứ nhất đã cơ bản khôi phục. Hắn thử vận công một chút, phát hiện tu vi cơ bản đã hồi lại đến cảnh giới Long mạch tầng một.
Chỉ la chỗ nut tren Long mạch vẫn con, mỗi khi luan chuyển Long nguyên vẫn khá đau đớn.
"Những thương thế còn lại, dùng thần cốt Thanh Long chắc có thể từ từ hồi phục", hắn thầm nghĩ.
Nhưng khi dùng đến cánh Thiên Băng Tuyết Liên cuối cùng để chữa trị sợi Long mạch thứ hai, hắn phát hiện hiệu quả đã không còn rõ rệt như ban đầu. Sau khi dùng xong vẫn chưa cho hiệu quả tức thì, e phải cần tới mười cánh, thậm chí nhiều hơn.
Lâm Nhất cũng chẳng sốt ruột, việc này không thể vội.
Lúc trước hắn liên tiếp ép thân thể vượt qua giới hạn, trước sau đã thi triển tinh tượng chí tôn và Thánh Y Thương Khung. Sau khi trải qua những việc đó, muốn hồi phục trạng thái đỉnh cao ngay lập tức đúng là quá viển vông.
Sau ba ngày dùng thần cốt Thanh Long để nuôi dưỡng Long mạch, Lâm Nhất rời đảo Lưu Không. Hiện tại nếu chỉ dùng một sợi Long mạch thì đã không còn vấn đề gì.
Tuy không thể so với trạng thái đỉnh cao, nhưng cũng chẳng còn chật vật như ban đầu, khi đó tu vi của hắn gần như bị phế sạch.
Trên mặt biển mênh mông vô tận, thỉnh thoảng nổi lên những đợt sóng khổng lồ dậy trời.
Thiên Vực Tà Hải rộng gần như vô biên, trên mặt biển hung hãn ấy, lúc này có một bóng người áo trắng đứng lặng trên con sóng.
Người áo trắng tay cầm tiêu, vừa thổi những nốt nhạc du dương vừa thuận sóng mà đi. Trông như đứng yên không động, mà thân hình theo đà sóng lướt đi với tốc độ kinh người.
Không cần nói cũng biết, đó chính là Lâm Nhất. Sóng gió dù có gào thét thế nào, hắn chỉ một thân một tiêu mà vẫn đứng vững như núi.
Hắn rời đảo Lưu Không đã bảy ngày. Bảy ngày ấy hắn không hề uổng phí, ngày đem đều thổi Khuc Phượng Hoàng Vịnh Tâm, khổ luyện tâm cảnh và hồn lực của Thánh Huyền Sư tam phẩm.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!