Trong lúc đám người Lâm Vãn trò chuyện với Nguyệt Vi
Vi, Lâm Nhất ở Thiên Tinh Các đã thuận lợi gặp được An Lưu Yên.
An Lưu Yên lên đường trước nên đã đến thành Thánh
Thiên Vực trước mười ngày.
Sau khi An Lưu Yên nghe chuyện Lâm Nhất đã trải qua, lại
nhìn tấm lệnh bài Lâm Vãn đã đưa cho hắn, ánh mắt nàng ta lóe lên, dịu dàng cười
nói: "Thế cũng đỡ mắc công hơn được xíu, giờ cửa cổng của Tứ Đại Nhạc Phường
sắp bị người ta giẫm sập rồi, dù đã qua từng bước từng bước sàng lọc, nhưng người
đến vẫn nối liền không dứt."
"Nói như vậy, tức là cô cũng tán đồng việc ta nên
đến cung Thiên Hương?" Lâm Nhất nói.
An Lưu Yên gật đầu, đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía Lâm
Nhất, cười nói: "Có lẽ công tử không biết, ngoài sáu đại thánh địa Đông
Hoang ra, ai muốn tham gia đại hội Lang Nha đều buộc phải thông qua Tứ Đại Nhạc
Phường mới được tham dự."
"Không có cách khác sao?"
Lâm Nhất hỏi tiếp.
"Không có."
An Lưu Yên khe cười nói: "Tất nhiên là nếu công tử
sinh ra trong thế gia Thần Nhạc và có truyền thừa cổ xưa, Lang Nha Thiên Cung
nhất định sẽ chủ động mời."
Giới Côn Luân có mười đại thế gia Thần Nhạc, mười đại
thế gia đó đều có truyền thừa, trong tộc đều có chức vụ Thần Nhạc đại sư. Nhạc
sư được gọi là Thần Nhạc đại sư chính là người tinh thông âm Thần Long, là những
nhạc su đỉnh cao nhat, tham chí họ con co the sanh bang với cường giả cảnh
giới
Đế, chỉ là những người như vậy còn hiếm có hơn cả cảnh giới Đế.
Còn tiên âm vô thượng thì đã thành huyền thoại, đã
không còn ai trong kỷ nguyên Thần Long hiện nay có thể diễn tấu được nó nữa.
Nắm được am Vuong Hầu thì mới trở thanh nhạc sư chân
chính, mới có tư cách được gọi là tư nhạc, nếu không thì sẽ không được công nhận!
Nắm được âm Thánh Hiền thì có thể được gọi là đại tư
nhạc, còn người nam được âm Đế Vương thì được gọi là thiên sư, đó là vì vào
thời
thượng cổ, những nhạc sư thông thạo âm Đế Vương đều có thể dùng nhạc tế
trời
cho tường thụy buông xuống.
Nếu so sánh với tu sĩ, thì có thể hiểu đại khái là tư
nhạc tương đương với cường giả cảnh giới Long Mạch, đại tư nhạc tương đương cảnh
giới Sinh Tử, còn âm Thần Long chính là cường giả cảnh giới Thánh.
Tất nhiên đó chỉ là chuyển đổi sơ bộ mà thôi, lúc thực
chiến sẽ phức tạp hơn rất nhiều.
Giống như hai võ giả cùng cảnh giới nhưng ý chí võ học
khác nhau, công pháp truyền thừa khác nhau, thực lực cũng sẽ khác nhau một trời
một vực, đạo Âm Luật cũng y vậy.
Hiện tại Lâm Nhất đã thông thạo âm Thánh Hiền, nghiêm
khắc mà nói thì cung được xem là đại tư nhạc rồi, chỉ la hồn lực của han vẫn
chưa đủ. Khi phải đối mặt với một cường giả cảnh giới Sinh Tử chân chính, thì
rõ là hắn không phải đối thủ, nhưng chuyện như hắn nghĩ vốn cũng rất hiếm gặp.
Hiện tại Lâm Nhất không mấy bận tâm đến chuyện ấy,
nghĩ một lát rồi nói: "Nếu cô thấy không có gì không ổn, thì ba ngày sau
ta sẽ đến đó một chuyến."
"Vâng."
An Lưu Yên gật đầu nói: "Hơn nữa nếu công tử có hứng
thu với đạo Am Luat, thì cung co the nhan dip nay đen cung Thiên Hương tu luyện
một thời gian. Tên tuổi cung Thiên Hương có thể vang danh trong thành Thánh
Thiên Vực và nằm trong Tứ Đại Nhạc Phường, tức căn cơ và tích lũy của họ
dù
không sánh bằng thánh địa nhưng cũng sẽ không hề kém cạnh."
"À đúng rồi, lần này ta đã gom được ba mươi lăm
đóa Thiên Băng Tuyết Liên, vật này quá quý hiếm, e rằng không thể gom lại
chỉ
trong một khoảng thời gian ngắn được, không biết chừng này có đủ hay
không.'
Nàng ta vừa nói vừa lấy một hộp báu đưa cho Lâm Nhất.
Lâm Nhất mở ra xem, trầm ngâm nói: "Chắc là đủ để
ta tu bổ cho Long Mạch thứ hai."
"Không tới mức đó chứ?"
An Lưu Yên kinh ngạc nói, rốt cuộc là Lâm Nhất bị
thương nặng thế nào nhỉ. Ngay cả Thánh Giả bị thương thì cũng chỉ cần vài cánh
hoa Tuyết Liên là đã đủ rồi.
"Hiệu quả càng ngày càng yếu đi." Lâm Nhất kể
ngắn gọn tình hình cho nàng ta nghe.
"Vậy thử hạt sen của Thiên Băng Tuyết Liên đi, cả
một bông Thiên Hoa Tuyết Liên thì e là khó tìm, nhưng chắc là vẫn có cơ hội
tìm
được tí hạt, ta sẽ giúp công tử lưu ý trong thời gian tới." An Lưu Yên
nghiêm túc nói.
Giờ nàng ta mới nhận ra vết thương của Lâm Nhất rắc rối
đến mức nào.
Theo lý mà nói, với thu hoạch đáng kể mà Lâm Nhất có
được ở chiến trường Hoang Cổ, tu vi hiện tại hẳn đã có thể đột phá lên Long Mạch
tầng năm rồi.
Thêm nửa năm sẽ đạt tới Long Mạch tầng sáu, thậm chí
còn lên đến Long Mạch tầng bảy.
Dù gì thì chính An Lưu Yên cũng đã đạt cảnh giới Long
Mạch tầng năm, nhưng hiện tại Long Mạch của Lâm Nhất bị tổn thương, nửa nǎm
sau, dù có khôi phục thì nhanh lắm cũng chỉ đến cảnh giới Long Mạch tầng bốn mà
thôi.
Thấy dáng vẻ lo lắng của nàng ta, Lâm Nhất cười nói:
"Chuyện thế gian, họa phúc khó lường. Cô cũng đừng quá vội, với ta mà nói,
chưa chắc đã toàn là chuyện xấu. Hai năm nay tu vi của ta tăng quá nhanh,
vừa
hay có chậm lại một chút để tĩnh tâm suy nghĩ cũng tốt."
"Công tử có thể nghĩ được vậy cũng tốt. Nhưng hạt
sen thì vẫn phải tìm, có lẽ thánh tâm tuyết liên của Thiên Băng Tuyết Liên có
thể giúp công tử khôi phục." An Lưu Yên nghiêm mặt nói.
"Được rồi, vậy ta sẽ ở lại Thiên Tinh Các thêm ba
ngày nữa." Lâm Nhất nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!