Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Lạc Thư Di liếc hắn một cái rồi nói: "Ngươi đừng có mơ nữa."

Lâm Vãn mỉm cười nói: "Thôi đừng nói nữa, bọn ta dẫn ngươi về chỗ ở trước, ngươi cũng đâu muốn bị người ta vây xem ở đây suốt đâu đúng không?"

Lúc này, từng ánh mắt trong thánh đàn Thiên Hương đều đổ dồn về phía Lâm Nhất, ai nấy cũng cực kỳ tò mò.

Không một người nào biết kẻ mạnh này chui ra từ xó nào, mới lần đầu đặt chan den thanh đan Thien Huong đa đanh Khuong trưong lao của Chap Phap Đường một trận tơi tả, còn tiện tay khiến Thánh trưởng lão phải dùng đến bảo vật.

Chỉ cần làm đại một trong hai chuyện này thôi cũng đã khiến hắn phải chết thảm rồi, vậy mà hết lần này tới lần khác hắn vẫn còn sống nhăn răng.

"Lâm Tiêu!"

Đúng lúc Lâm Nhất định rời đi, Khương Du dần theo mấy vị trưởng lão mặt mày u ám đi tới.

Lâm Nhất không hề nao núng, cười tủm tỉm nói: "Khương trưởng lão không hổ là cường giả cảnh giới Sinh Tử đỉnh phong, vết thương lành nhanh thật đấy."

Khương Du nén cơn giận nói: "Thánh trưởng lão bỏ qua cho ngươi nhưng không có nghĩa là ta cũng tha cho ngươi. Ở trong cung Thiên Hương lo mà ngoan ngoãn một chút, đừng để ta bắt được, ngươi tự lo liệu đi!"

Nói rồi Khương Du phẩy tay, quay người bỏ đi.

Có vẻ hồi nãy ta ra tay còn hơi nhẹ, lão già này chẳng rút được tí bài học nào, Lâm Nhất xoa cam nghĩ thầm.

ĺt phút sau.

Lâm Van dẫn Lâm Nhất đến một tòa nhà lơ lửng giữa không trung, trước khi đại hội Lang Nha diễn ra, hắn sẽ ở đây trong cung Thiên Hương.

Nơi có tên là Lăng Ba Các, không có người ngoài, nói chuyện thuận tiện hơn rất nhiều.

Lâm Vãn cũng không khách sáo với hắn, nghiêm mặt nói: "Ngươi cũng biết điều chút đi, hồi nãy ta với Thư Di bị ngươi dọa chết khiếp rồi đấy, Thánh trưởng lão là thần sứ đến từ Thần Sơn, nếu ngươi chọc nàng ta giận thật thì chẳng ai cứu nổi ngươi đâu!"

"Thần Sơn? Đó là đâu vậy ... " Lâm Nhất nghi hoặc hỏi.

Lâm Vãn trầm ngâm nói: "Không ai biết Thần Sơn ở đâu, mà Thần Sơn cũng chỉ là một cái tên gọi mà thôi, ngọn núi này có thật hay không cũng chẳng ai biết cả, mà có khi Thần Sơn chính là thánh địa Thiên Hương đấy chứ. Cung Thiên Hương cũng chỉ là một nhạc phường được thánh địa Thiên Hương xây dựng tại Thiên Vực Tà Hải mà thôi, thánh địa Thiên Hương vô cùng cổ xưa, sự tồn tại của nó vượt xa sức tưởng tượng của người thường, ngay cả đệ tử Thiên Hương biết được bí mật này cũng rất ít."

Xuat than cua Mộc Tuyet Linh lon that, vừa la Thanh trưởng lao, vừa là thần sứ Thiên Hương?

Trong lòng Lâm Nhất dấy lên bao nghi hoặc, ánh mắt cuối cùng nàng ta nhìn hắn chắc chắn là có ẩn ý khác.

Lạc Thư Di tiếp lời: "Chuyện này vốn không nên tiết lộ cho Lâm công tử biết, nhưng công tử cũng đã cứu mạng hai người bọn ta, dù sao đi nữa, hai người bọn ta cũng không muốn công tử gặp chuyện chẳng lành trong cung Thiên Hương."

Nhìn thấy vẻ lo lắng của hai người họ, Lâm Nhất chợt thấy hơi áy náy.

Đúng là những hành động vừa rồi của hắn đã làm cho hai cô nàng phải lo lắng, bèn lên tiếng xin lỗi: "Vừa rồi ta hành động hấp tấp thật, nhưng mong hai cô hãy tin ta, chuyện này ta không hề cố ý, có rất nhiều chuyện ta không thể làm gì được."

Lạc Thư Di nói: "Không sao cả, nếu công tử bị uất ức thì không cần phải nhẫn nhịn, chỉ là thật sự không nên chọc Thánh trưởng lão đâu ạ."

"Ta hiểu rồi."

Lâm Nhất cười khổ một tiếng, hắn cũng chẳng muốn chọc nàng ta chút nào.

Nhưng nếu người đó nghe theo Khương Du kiểm tra Thần Long Cốt của hắn, chắc chắn thân phận của hắn sẽ bị bại lộ, chuyện này thật sự không thể tránh khỏi được.

"Lâm công tử nghỉ ngơi sớm đi."

Sau khi dặn dò vài quy tắc trong cung Thiên Hương, Lâm Vãn đứng dậy chào tạm biệt Lạc Thư Di.

Cùng lúc đó.

Trên đỉnh Tuyết Sơn của cung Thiên Hương, chỗ Nguyệt Vi Vi tập múa.

Mộc Tuyết Linh lặng lẽ đi tới chỗ cô cô nàng ta ở, đó là một động phủ trong Tuyết Sơn, bên ngoài tuyết rơi trắng xóa, nhưng bên trong lại ngạt ngào hương xuân, chẳng khác gì tiên cảnh.

Trong động phủ, cô cô của Nguyệt Vi Vi đang ngồi ngay ngắn cạnh bờ ao, ung dung pha trà.

Ngoai than phan là cô co của Nguyệt Vi Vi, nang ta con có một thân phận khác chính là cung chủ cung Thiên Hương.

"Ngưoi đến tìm ta, chang lẽ nguời đo that su là Lam Nhat?" Cung chủ cung Thiên Hương nhìn về phía Mộc Tuyết Linh nói.

Mộc Tuyết Linh khẽ lắc đầu: "Dưới kính Nguyên Thiên, tuyệt đối không sai, hắn đúng là Lâm Tiêu. Chỉ là kính Nguyên Thiên còn hiện ra vài thứ khác, ta sợ động tĩnh quá lớn nên không để nó hiện hết."

"Nhìn thấy những gì?"

Cung chủ cung Thiên Hương tò mò hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!