Đã bảy ngày kể từ lần cuối gặp Nguyệt Vi Vi bên hồ thánh dưới chân Tuyết sơn.
Trong bảy ngày này, thông tin Lâm Nhất không cần khảo hạch mà vẫn có suất tham gia lan nhanh như gió, lập tức tạo nên một trận náo động lớn trong cung Thiên Hương.
Một thẳng man di mọi rợ vừa vào cung ngày đầu đã trêu chọc Thánh trưởng lão, hành hung Khương Du rồi lại còn hung ác đập luôn cả Khương Phong.
Ấy vậy mà lại lặng lẽ nhận được suất miễn thi, đúng là khiến người ta phải mở mang tầm mắt, khá nhiều người nghĩ mãi vẫn chẳng hiểu tại sao.
Vô số lời chỉ trích lan truyền khắp nơi, nhất là từ đám Tả Hồng Vân, Hạng Phi Loan và Chương Mộ của thế gia Thánh Cổ, bọn họ cực kỳ tham vọng nên đã luôn cố tình thể hiện tài năng của mình ở trước mặt Mộc Tuyết Linh.
Hy vọng Mộc Tuyết Linh sẽ có cái nhìn khác về mình, rồi trao cho tư cách giảng dạy riêng,
Nhưng không ngờ là mọi thứ đều vô ích, tất cả mưu tính đều như muối bỏ biển vì tư cách đó đã bị Lâm Nhất cướp mất.
Nhất là sau khi những lời ồn thổi về Lam Nhất và Mộc Tuyết Linh lan ra, đám người này lại càng thêm ghen tị không thôi, bọn họ hoàn toàn không cách nào chấp nhận việc Mộc Tuyết Linh đích thân chỉ dạy riêng cho Lâm Nhất được.
Tất nhiên là Lâm Nhất chẳng buồn quan tâm đến mấy lời đồn này, vừa có suất vừa không cần phải lo thân phận sẽ bị bại lộ, cuộc sống của hắn trong cung Thiên Hương những ngày này dần dần nhàn nhã hơn.
Ngoài những lần thỉnh thoảng lên đỉnh núi Tuyết gảy đàn đệm nhạc cho Nguyệt Vi Vi ra, phần lớn thời gian hắn đều rất rảnh rỗi.
Thỉnh thoảng lại đi dạo quanh chốn cung Thiên Hương tựa như tiên cảnh, tối đến lại thong tha nghiên cứu Huỳnh Hỏa kiếm pháp được sư tôn truyền dạy, hiện tại tu vi của hắn vẫn chưa khôi phục, vậy nên Lâm Nhất cũng không vội vàng tu luyện kiếm pháp này.
Đầu vào của bộ kiếm pháp này là cảnh giới Sinh Tử, kiếm ý của Lâm Nhất quá nghịch thiên nên mới miễn cưỡng có được tư cách tu luyện.
Với cái tu vi cảnh giới Long Mạch tầng hai này chẳng cần phải mạo hiểm, học một chút cũng chẳng sao.
Tạm thời vẫn không có cách khôi phục lại Long Mạch, nhưng cảnh giới lực tinh thần và Thương Long Phá Thiên Quyết của hắn lại tiến bộ từng ngày.
Nhờ vào sự giúp đỡ của đan Thánh Huyền, lực tinh thần của hắn lặng lẽ đạt đến Thánh Huyền Sư lục phẩm đỉnh phong, tu vi lực tinh thần này đã sánh ngang với các thiên tài xuất chúng của các thế gia Thánh Cổ.
Nhưng hắn vẫn chưa nắm được công pháp lực tinh thần nên căn cơ vẫn kém hơn một chút.
Nhưng han có Phượng Hoàng Thần Chỉ và cả khúc Phượng Hoàng Vịnh Tâm, nên nếu xét về con át chủ bài thì cả đám kia có gộp lại cũng chẳng bằng được hắn.
Cuộc sống những ngày sau đó trôi qua rất yên bình.
Lòng Lâm Nhất dần trở nên bồn chồn hơn, vẻ ngoài hắn trông rất bình tĩnh nhưng trong lòng vẫn chưa từng quên mục đích thật sự khi đến đây.
Hắn muốn đến Lang Nha Thiên Cung để xác định xem nơi đây có phải là thế lực do dòng dõi Thương Long để lại thật hay không.
Ngay cả khi không thu phục được mà chỉ cần nhận được sự ủng hộ của dòng dõi này, sự tự tin của Lâm Nhất khi đối mặt với Thiên Huyền Tử sẽ tăng lên rất nhiều.
Có được sự ủng hộ của dòng dõi Thương Long, hắn mới thật sự đứng vững trong giới Côn Luân.
Hắn cũng rất lo cho thương thế của mình, cứ kéo dài mãi thế này thì không ổn. Con đường tu luyện như thuyền chèo ngược dòng, không tiến ắt sẽ tự lùi, hắn không thể dành cả đời cho đạo Âm Luật được.
Đây chỉ là biện pháp tạm thời, thứ hắn thật sự có thể dựa vào vẫn là kiếm đạo của mình.
Hiện tại tu vi của hắn đã trì trệ, nhưng các thiên kiêu của thời đại này sẽ chẳng vì hắn mà dừng bước.
Nhưng mãi vẫn không nhận được tin tức của An Lưu Yên, và cũng chẳng có cách nào khác tốt hơn, giờ đây Thiên Băng Tuyết Liên đã không còn đủ để chữa thương cho hắn nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!