Thế mà Lâm Nhất lại cách không tát thêm một cái nữa. Lời còn nghẹn nơi cổ họng Lam Hồng Diễm lại bị tát văng ra.
Phụt!
Máu tươi bắn ra, cả khuôn mặt ả sưng phù lên ngay.
Lâm Nhất căn bản không hề nương tay. Nhìn như một cái tát nhẹ hều, nhưng thực ra hắn đã âm thầm thi triển vuốt Thương Long.
Âm
Người của phường Thất Tú đồng loạt phẫn nộ, đám trưởng lão phía sau bật dậy, sắc mặt âm trầm đến đáng sợ.
"Sư huynh, hắn đánh muội!" Lam Hồng Diễm khóc lóc.
Khóe môi Hứa Đông Phi giật mạnh. Tên này chẳng biết chút quy củ nào, cung Thiên Hương từ bao giờ lại xuất hiện một kẻ ngang tàng như thế?
Gã vốn tưởng Lâm Nhất sau khi ra tay sẽ bớt hung hăng đi một chút, ai ngờ lần này chẳng cần lý do gì, ngay trước mặt bao người lại tát Lam Hồng Diễm thêm một cái!
Ngay cả đệ tử cung Thiên Hương cũng bị dọa cho ngẩn người, cảm thấy Lâm Tiêu này đúng là bá đạo thật. Nhưng nghĩ kỹ ... cũng chẳng có gì lạ. Đến Khương Phong hắn còn dám phế thì có gì là hắn không dám làm. Tên này đúng là mọi rợ.
"Đừng nhìn ta ... Lâm mỗ chính là đồ mọi rợ đấy, thích đánh ai là đánh! Cả cung Thiên Hương đều biết. Ngươi mà không phục thì ra đây chơi với ta đi, chúng ta chỉ so âm luật!"
Thấy Hứa Đông Phi cứ trừng mắt nhìn mình, Lâm Nhất cười híp mắt nói.
Hai cái tát vừa rồi cũng hả giận đôi chút, nhưng vẫn chưa thỏa!
Từ đâu lại chui ra thứ mèo chó gì, kẻ thì bảo Nguyệt Vi Vi xấu, kẻ thì nói chỉ có Nguyệt Vi Vi mới xứng đánh với mình.
Xứng?
Dựa vào cái gì?
Hai kẻ đều phát ngôn ra những lời dơ bẩn, đều đáng bị dạy dỗ!
Hứa Đông Phi lạnh mặt: "Ta đa nói là ngưoi không xứng! Nếu Huyền Nữ điện hạ không ra, vậy Hứa mỗ ta đi là được. Có điều ta chỉ sợ đến lúc ấy cả Thiên Vực Tà Hải đều cho rằng cung Thiên Hương không đủ tư cách dự đại hội Lang Nha. Một kẻ mọi rợ như ngươi, có chặn nổi miệng đời không?"
"Nếu ngưoi thắng được han, Huyền Nữ điện hạ sẽ cùng ngươi quyết đấu!"
Đúng lúc ấy, một giọng nói băng lạnh vọng tới.
Đại điện Hương Vân lập tức xôn xao. Mộc Tuyết Linh dẫn theo một đám trưởng lão, rầm rập bước vào.
Ba ông già mặc áo xám của phường Thất Tú thấy Mộc Tuyết Linh xuất hiện thì sắc mặt lập tức nghiêm lại.
Đối với vị Thánh trưởng lão còn trẻ hơn bọn họ nhiều này, ba người đều không dám khinh thường.
"Thánh trưởng lão nói lời có giữ lời chăng?"
Một ông già nhìn chẳm chẳm Mộc Tuyết Linh hỏi.
"Nhất ngôn cửu đỉnh!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!