Sau khi con Huyết Long đáng sợ ấy bay vọt lên bầu trời, nó lại ầm ầm rơi xuống, trên người Huyết Long phủ đầy ma quang đan xen nhau, tội lỗi quấn quanh.
Tiếng sao Hua Đông Phi thổi ra hóa thành từng làn khói đỏ rực như máu, liên tục tràn vào trong cơ thể khổng lồ của Huyết Long.
Grào!
Huyết Long lại gầm lên đầy giận dữ rồi lao thẳng về phía Lâm Nhất với tốc độ kinh hoàng, cái bóng khổng lồ của nó lập tức phủ trọn hơn nửa quảng trường Hương Vân.
Lâm Nhất đang ngồi xếp bằng trên thạch đài vừa hay lại nằm ngay chính giữa cái bóng ấy.
Uỳnh uỳnh!
Long uy chấn động, tiếng sáo mất kiểm soát đã khiến lửa giận của Huyết Long tăng lên đến đỉnh điểm.
Nó còn chưa đáp xuống nhưng luồng uy áp cuồn cuộn ấy đã khiến mặt đất nứt toac thành những khe dai, tham chí cả ngọn nui Hương Van cũng rung lên theo.
Vụt vụt vụt!
Dù là đệ tử cung Thiên Hương hay đệ tử phường Thất Tú cũng đều tái mặt, vội vàng lùi về phía sau.
Động tĩnh này thật sự quá lớn rồi!
"Tên này lại còn thổi được cả Huyết Long Kinh ... " Lạc Thư Di trầm giọng nói.
Huyết Long Kinh được xem là tà khúc thượng cổ, đồng thời cũng là cấm khúc, muốn thổi nó thành công thì phải trả một cái giá cực kỳ lớn.
Với cảnh giới hiện tại của Hứa Đông Phi thì chắc chắn gã không thể nào thổi Huyết Long Kinh một cách trọn vẹn được, nhưng chỉ cần một đoạn ngắn thôi cũng đã đủ để xoay chuyển càn khôn, giành lấy chiến thắng.
Lạc Thư Di và Lam Van vốn rất tự tin tưởng vào Lâm Nhất, nhưng giờ đây cả khuôn mặt đều trở nên căng thẳng tột cùng.
"Hình như tà khúc thượng cổ ... thật sự rất mạnh."
Lâm Nhất ngồi xếp bằng trên thạch đài, bóng Huyết Long trong con ngươi hắn đang dần lớn lên, nhưng nụ cười trên gương mặt hắn vẫn chưa biến mất và cũng chẳng có chút hoảng loạn nào.
Lâm Nhất hít sâu một hơi, thánh ấn thứ hai trong Hồn Cung đồng thời bừng sáng, thánh thể Thương Long hoàn toàn được giải phóng.
Vô số long văn tím vàng tràn vào trong đàn Phong Lôi, kim quang trên người hắn gào thét, linh quang tràn ra khỏi đầu ngón tay hắn, ngay sau đó từng luồng uy thế Phượng Hoang thuần khiết phóng ra khỏi cơ thể hắn.
Khí tức ấy cổ xưa bi thương, ngạo nghễ ngút trời.
Phượng Hoang Thần Chỉ kết hợp với bản Thánh Cổ Nhật Nguyệt hoàn chỉnh, lại được đàn bằng đàn Phong Lôi ... hình như mình vẫn chưa thử xem nó mạnh đến mức nào thì phải?"
Lâm Nhất cười thầm, một giây sau, mười ngón tay vừa khựng lại lập tức khảy dây đàn điên cuồng.
Âm ầm ầm!
Mặt trời hùng vĩ trên đỉnh đầu hắn chợt tan chảy rồi biến thành một Kim Ô sáng chói không thể tưởng tượng được, Kim Ô bay lượn giữa không trung. Kim quang tỏa ra khỏi đôi cánh đó tựa như những lớp sơn vàng nhuộm bầu trời thành màu vàng son rực rỡ, kéo dài hàng trăm dặm, kim quang chói mắt, rực rỡ như tiên
Cùng lúc đó, từng luồng ánh sáng màu bạc rực rỡ chảy ra khỏi đầu ngón tay hắn, mặt đất của đại điện Hương Vân nhanh chóng biến thành một hồ nước màu bạc.
Hồ nước rộng lớn, ánh sáng màu bạc trông như một tấm gương, bóng Ngân Hoàng nam sâu trong hồ hiện lên như vầng trăng.
Dù Lâm Nhất có tập võ hay học nhạc phổ đi nữa hắn đều có cách hiểu của riêng của mình, không bao giờ rập khuôn theo người xưa.
Khúc Nhật Nguyệt này cũng như vậy, hắn đã dung hòa toàn bộ Nhật Nguyệt Thần Quyền từng tu luyện vào trong đó, đạt được sự hài hòa về ý cảnh, kết hợp với tiếng đàn Phong Lôi đã đạt đến trình độ ngay cả Tiểu Băng Phượng cũng phải kinh ngạc tột độ.
Kim Ô hóa trời, Ngân Hoàng hóa đất, Thiên Địa đồng tâm, Nhật Nguyệt lơ lửng giữa không trung!
Trong lúc Nhật Nguyệt đang biến ảo không ngừng, ánh mắt Lâm Nhất lóe lên vẻ sắc sảo lạnh lùng, sau đó hắn hét lớn điên cuồng, mười ngón tóe ra luồng ánh sáng không thể tưởng tượng được.
Tiếng đàn vang xa, ma bàn Thái Cực trong đàn Phong Lôi chuyển động liên tục, cuối cùng còn phát ra một tiếng rồng ngâm cổ xưa.
Âm
Bên trong luồng sức mạnh kinh người này, Nhật Nguyệt bùng ra khỏi các đầu ngón tay của Lâm Nhất, ngay sau đó, Nhật Nguyệt quấn lấy nhau rồi hòa làm một.
Ánh sáng thoát ra từ bên trong, giữa bầu trời đầy ánh sáng, Nhật Nguyệt dung hợp tạo thành một thanh Thần Kiếm dài cả trăm trượng, đây chính là Nhật Nguyệt Thần Kiếm.
Trên thân Thần Kiếm mang đầy dấu vết của năm tháng xa xưa, một luồng kiếm ý kinh người bùng ra khỏi Thần Kiếm.
Âm ầm ầm!
Thần Kiếm bay vút lên rồi hóa thành một luồng ánh sáng chém thẳng về phía Huyết Long trước ánh mắt của tất cả mọi người.
Chúng còn chưa thực sự chạm vào nhau thì hai luồng khí thế khổng lồ đáng sợ đã đụng nhau trước, luồng năng lượng dao động đáng sợ nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.
Trong giây phút này, ngay cả không gian cũng phải rung lên, từng hình ảnh méo mó dần xuất hiện.
Lâm Nhất ngẩng đầu lên nhìn, vẻ lạnh lẽo dần dâng lên nơi đáy mắt, người tí hon màu vàng nằm sâu trong trán của hắn cũng liên tục sáng lên, kiếm ý Thần Tiêu đỉnh phong thuộc về Lâm Nhất cũng được tăng cường vào trong Nhật Nguyệt Thần Kiếm.
"Chém!"
Lâm Nhất hét lên một tiếng, giữa chân mày hắn lóe lên ánh sáng sắc bén, mái tóc dài tung bay, bàn tay phải tung ra đòn đánh mạnh mẽ cuối cùng.
Xoạt!
Nguyên cái đầu của con Huyết Long đáng sợ đó bị chém đứt chỉ trong nháy mắt, máu bắn tung tóe cao cả trăm thước.
Phụt!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!