Khi ba luồng ấn ký như ngọn lửa hình lá vụn xoay tròn bên hai mắt Nhật Nguyệt, tầm nhìn của Lâm Nhất cuối cùng cũng nhìn rõ được cảnh tượng trong lầu gác.
Bên trong lầu gác.
An Lưu Yên mặc bộ áo dài xanh, tay cầm quạt Huyền Nguyệt, đối diện nàng ta là công tử phong độ nhẹ nhàng, trông có vẻ nho nhã lịch sự, quý phái tao nhã, khí chất bất phàm.
"Liễu công tử suy nghĩ thế nào, rốt cuộc Thánh Huyết Liên Tâm trong tay công tử có bán hay không?"
An Lưu Yên mỉm cưoi, than nhiên hỏi.
Khuôn mặt nàng ta thanh tú, dung nhan xinh đẹp, cho dù mặc quần áo đàn ông, vẫn toát lên vẻ quyến rũ mê người, nụ cười rạng rỡ, làn da như nước thoáng ửng hồng, đó là nét quyến rũ thấm đẫm trong xương.
Người đàn ông đối diện ngẩng đầu cười nói: "An cô nương đã nói nhiều lần như vậy, không cần khách sáo thế, cứ gọi ta là Trần Tâm là được rồi."
An Lưu Yên chỉ cười, không trả lời.
Liễu Trần Tâm uống ngụm trà, nói: "Trà thì là trà ngon, nhưng rốt cuộc vẫn quá nhạt, Thiên Tinh Các không có rượu ngon sao?"
"Tất nhiên là có, nếu Liễu công tử đồng ý bán Thánh Huyết Liên Tâm, muốn loại rượu nao, tiểu nữ đều có thể đưa đen cho công tử." An Lưu Yên khách sáo nói.
Liễu Trần Tâm chậm rãi nói: "Thế thì không được, uống rượu phải chọn đúng người, nếu không gặp đúng người, dù là rượu thượng hạng cũng khó mà nuốt trôi, Lưu Yên cô nương thấy có đúng không?"
Gã nhìn chằm chằm An Lưu Yên, ánh đèn chập chờn hắt lên gương mặt nàng ta, khiến khuôn mặt ấy càng thêm mê người.
"Liễu công tử nói phải."
An Lưu Yên mỉm cười: "Nhưng chúng ta đã trò chuyện nửa canh giờ rồi, cũng nên nói vào chuyện chính, Liễu công tử có thể thẳng thắn chút, rốt cuộc có bán Thánh Huyết Liên Tâm không?"
Liễu Trần Tâm từ tốn đứng dậy, tiến đến gần, mặt hiện vẻ khó xử, cười nói: "Người đẹp như An cô nương đã cầu xin nhiều lần như vậy, nếu có thể bán thì ta đã bán từ lâu rồi. Chỉ là Thánh Huyết Liên Tâm này nm trong tay thúc bá ta, thật sự rất khó lấy ra.”
An Luu Yên than nhiên nói: "Liễu cong tử nói đua rồi, ai trong phủ Chu Tước chẳng biết vị thúc bá kia yêu thương công tử nhất. Nếu ta nhớ không lầm, tuổi vị thúc bá ấy đã cao, rất ít lui tới, hầu như không còn cần đến Thánh Huyết Liên Tâm này nữa.”
"Ha ha."
Liễu Trần Tâm khẽ cười, không phản bác.
Gã ngồi xuống, hơi nhướn mày, nhìn An Lưu Yên nói: "Thanh Huyết Liên Tâm vốn đã hiếm, cơ bản là vật không bán, dù thành Thánh rộng lớn cũng chẳng có nhiều. Trong mười đại thương hội của phủ Chu Tước chỉ có ba viên Thánh Huyết Liên Tâm, theo ta biết thì đều đã bị vị tôn giả thần bí của Ma Môn mua. Hiện tại, ngoài viên Thánh Huyết Liên Tâm trong tay ta, ta dám chắc An cô nương sẽ không tìm được viên nào khác trong phủ Chu Tước."
“Cô đã tìm ta ba lần, vậy ta cũng không vòng vo nữa, những gì Thiên Tinh Các của cô có thể đưa, thì nhà họ Liễu của ta cũng mua được, ta không thiếu. Ta cần là thứ mà không thể mua được."
Nói xong, khóe miệng gã khẽ nhếch lên nụ cười, sau đó đôi mắt hơi nheo, nhìn chẳm chẳm vào thân hình uyển chuyển của An Lưu Yên, ẩn ý trong ánh nhìn ấy không cần nói cũng rõ.
Trong mắt Liễu Trần Tâm, An Lưu Yên mới thực sự là vật vô giá.
Vị tân gia chủ của Thiên Tinh Các này, không chỉ có khuôn mặt xuất chúng mà còn quyến rũ mê người, trên người nàng ta kèm theo nét phong tình mà nhiều đệ tử các tông môn khác không có. Hiện nay, An Lưu Yên ở thành Thánh Thiên Vực có thể nói là danh tiếng vang xa, rất nhiều người đều biết Thiên Tinh Các vừa có gia chủ mới xinh đẹp tuyệt trần, vẻ đẹp khuynh thành.
Chỉ cần liếc nhìn, trong lòng lập tức nổi lên dục vọng, khiến người ta khó mà dập tắt.
Nhưng với thân phận là thiếu gia của Thiên Tinh Các, muốn dùng vũ lực thì không thực tế, nay đối phương còn có chuyện cầu mình, đúng là cơ hội đưa tới tận cửa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!