Gã còn đang mơ mộng đẹp đẽ, mong chờ vào căn phòng của An Lưu Yên, thì cửa lầu gác bị đấm nát.
Rầm rầm rầm!
Cú đấm này không chỉ phá vỡ cửa lớn lầu gác, mà cả trận pháp ẩn chứa trong lầu gác cũng bị xé toạc hoàn toàn, mặt đất rung chuyển dữ dội.
Người này cả người toát ra khí lạnh, tí tách tí tách, phá trận mà vào, trên nắm đấm phải còn nhỏ máu, ánh mắt đảo quanh, lạnh lùng nhìn thẳng Liễu Trần Tâm.
"Ngươi là ai?"
Vẻ mặt Liễu Trần Tâm kinh hãi, lập tức đứng bật dậy.
Ánh mắt Lâm Nhất lộ vẻ khinh thường, con mắt Thần Long nhìn thẳng về phía gã.
Ầm!
Trong chớp mắt, luồng long uy vô cùng mạnh mẽ tràn vào trong đầu Liễu Trần Tâm.
Bốp!
Gã còn chưa kịp phản ứng, Lâm Nhất đã trở tay túm lấy, kéo gã đến gần, “Cút!"
Ngay khi đoi phuơng bị cuon đi bởi lực Phong Loi, nam ngon tay Lam Nhất siết chặt, nắm đấm đẫm máu bên phải bùng nổ với vô số long văn tím vàng, đánh thẳng ra. Rắc! Xương sườn của Liễu Trần Tâm lập tức gãy vụn, phun ra ngụm máu, bị đánh bay rồi lăn lộn mấy vòng dưới đất.
Mặc Linh Nhi nhìn thấy Liễu Trần Tâm lăn đến chân mình, sắc mặt khẽ thay đổi, tim chợt thắt nhẹ.
Nàng ta đã sớm đoán được sẽ xảy ra cảnh này, chỉ là không ngờ vị Lâm công tử này tàn bạo đến thế, nói ra tay là ra tay, không hề nương tay chút nào.
Liễu Trần Tâm bị đánh bất ngờ không kịp đề phòng, vùng vẫy trên mặt đất mấy lần mới miễn cưỡng đứng dậy, gã lao thẳng tới, nói: "Bà chủ An, cô không sao chứ, tên này dám xông vào cấm địa Thiên Tinh Các, thế gia Thánh Lưu của ta tuyệt đối sẽ không tha cho hắn!"
Gã bừng bừng lửa giận, sát khí toàn thân bùng lên, nhưng vừa bước vào phòng thì chết lặng.
Chỉ thấy người mà gã vừa "quan tâm" hết mực là An Lưu Yên vô cùng dịu dàng, đang nhẹ nhàng băng bó vết thương trên tay Lâm Nhất, sắc mặt Liễu Trần Tâm lập tức xanh mét.
Cơn giận dữ cuộn trào trong lòng, cảnh tượng trước mắt khiến gã tức đến nỗi như muốn nổ tung phổi, gầm lên: "An Lưu Yên, con mẹ nó, cô phải cho ta một lời giải thích, người này là ai?"
Lâm Nhất xoay người nói: "Thánh Huyết Liên Tâm là đưa cho ta, nói như vậy thì ngươi hiểu rồi chứ?"
A!
Liễu Trần Tâm lập tức chết lặng, gã vẫn luôn cho rằng An Lưu Yên cố tình dốc lòng mua Thánh Huyết Liên Tâm là để cho vị tiền bối cảnh giới cấp Thánh.
Nao ngo ngưoi đo trẻ đen vay, hon nữa nhìn vẻ mat của An Luu Yên không hề có chút ý định phản bác nào.
Chuyện này thật sự có phần xấu hổ.
Sắc mặt Liễu Trần Tâm lập tức càng xanh hơn, trong lòng dồn nén vô vàn uất ức, chỉ cảm thấy bản thân chưa bao giờ bị sỉ nhục đến vậy.
"An Lưu Yên, cô đã lừa ta!" Liễu Trần Tâm tức giận nói.
An Lưu Yên mỉm cười nói: "Liễu Trần Tâm, ta chưa từng lừa công tử, là công tử tự mình đa tình thôi. Từ đầu đen cuối, ta chỉ muốn mua Thanh Huyết Liên Tâm từ công tử, trong lòng công tử nghĩ thế nào thì chính công tử hiểu rõ, ta đã cho công tử quá đủ thể diện rồi."
Sắc mặt Liễu Trần Tâm liên tục thay đổi, khóe miệng gã giật mấy lần, cơn giận này thực sự không thể nuốt trôi.
Gã vừa uất ức vừa bất lực, chỉ cảm thấy tim đau như dao cắt, vô cùng nhục nhã
Hồi lâu sau, gã mới giận dữ gào lên: "Đúng là đôi chó má, Liễu Trần Tâm ta ở thành Thánh Thiên Vực chưa từng chịu thiệt thế này, đắc tội với ta, đừng mong mua được Thánh Huyết Liên Tâm nữa! Sẽ có ngày cô phải quỳ xuống cầu xin ta tha thứ !! ”
An Lưu Yên băng bó vết thương cho Lâm Nhất xong, gương mặt căng thẳng mới hơi nhẹ nhõm, nàng ta vỗ nhẹ hai tay, mỉm cười nói: "Liễu công tử, chẳng phải công tử luôn rất tò mò, ai là vị tôn giả Ma Môn đã mua ba viên Thánh Huyết Liên Tâm còn lại sao?"
“Ai?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!