Sự lãng mạn trong đó, nước bắn tung toé.
Đã rất lâu rồi Lâm Nhất chưa từng thư thái như vậy, trong sự giao hòa cùng An Lưu Yên, mọi cảm giác tuyệt diệu đều không thể diễn tả thành lời.
Lúc bắt đầu còn khá dịu dàng, nhưng khi thực sự nhập cuộc thì rất nhanh đã hoàn toàn quên mình.
Tuy là lần đầu của An Lưu Yên, nhưng những điều nàng ta thể hiện khiến Lâm Nhất phải mở rộng tầm mắt.
Thậm chí Lâm Nhất còn có thể cảm nhận được hai luồng khí tức ấm áp, theo dòng nước chảy, luân chuyển trong cơ thể hai người, vết thương của hắn hồi phục nhanh chóng hơn.
Sau khi hỏi kỹ mới biết, đó là bí thuật tu luyện trong bảo điển Thiên Ma.
An Lưu Yên đã từng xem qua, nhung đay la lần đầu nang ta sử dụng, nếu như Lâm Nhất cũng từng tu luyện, thì trong quá trình giao hòa cả hai sẽ cùng được lợi.
Biết được bí thuật này có thể giúp vết thương của Lâm Nhất hồi phục nhanh hơn, An Lưu Yên không khỏi vui mừng hơn, thi triển cũng không còn chút e ngại nữa
Trong chon bí cảnh tao nha, lan hoi nước bốc lên từ hồ thuốc, An Lưu Yên giữa màn sương mờ ảo kèm theo muôn vàn vẻ quyến rũ, tất cả đều được nàng ta bộc lộ hết vào khoảnh khắc này.
Vào khoảnh khắc này trái tim nàng ta, thân thể nàng ta, đều đã trao cho người nàng ta yêu nhất.
Môi kề moi, lưoi quan lấy nhau như ran lượn, hai người vừa tham lam đòi hỏi, vừa cuồng nhiệt trao đi tất cả những gì mình có.
Trên mặt hồ thuốc, sóng nước lúc thì cuộn trào gầm gào, lúc gợn lên từng vòng sóng lăn tăn, mặt nước không lúc nào yên, dưới mặt nước, dòng chảy ngầm cũng cuộn xoáy không ngừng.
Nước hồ sau tham biết bao, kẻ si tình luôn nói lời si mê.
Mời chàng hôm nay cùng say đắm với Lưu Yên, vạn lần quấn quýt chẳng muốn rời giường.
Rất rất lâu sau đó, sự hòa hợp lớn nhất ở nhân gian đồng thời giáng xuống trên hai người. Trong khoảnh khắc ấy, linh hồn và thể xác của Lâm Nhất và An Luu Yên đều đạt được sự thỏa man lớn nhat, hồn phách run rẩy, mọi điều tốt đẹp đều hiện rõ trong ánh mắt hai người.
Lâm Nhất cui đầu nhìn An Lưu Yên, rõ rang khi nay nàng ta đã vô cùng mệt mỏi, mềm nhũn như không còn xương cốt.
Vậy mà lúc này, tỏa sáng rạng ngời, vẻ thẹn thùng khó nói nên lời càng thêm quyến rũ.
Trên gương mặt vốn đã kiều diễm, nay ánh lên vẻ rực rỡ mê người, khiến trái tim vừa mới yên ổn được đã không kìm được mà rạo rực.
An Lưu Yên lấy tay che miệng khẽ cười nói: "Công tử, trước tiên hãy xem vết thương Long Mạch hồi phục được bao nhiêu rồi."
Lâm Nhất nhắm mắt kiểm tra, rồi bất ngờ phát hiện, hai đường Long Mạch của mình đã hồi phục hoàn toàn. Không chỉ vậy, trong Tử Phủ, biển Long Nguyên hội tụ đang không ngừng tuôn trào khí thánh vô tận.
Nhìn bốn đường Long Mạch, không những không tổn hại chút nào, mà còn mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
“Những thánh khí này từ đâu mà có?"
Tu vi của Lâm Nhất đang tăng tiến như điên, khi còn đang kinh ngạc thì bỗng nhớ ra rượu Vạn Hoa!
Mộc Tuyết Linh đã phong ấn toàn bộ thánh khí ngưng tụ suốt ngàn năm trong rượu Vạn Hoa vào từng tế bào máu thịt khắp cơ thể, chỉ cần vết thương Long Mạch hồi phục là có thể nhân cơ hội này hấp thu.
"Vết thương đã hồi phục hoàn toàn rồi." Lâm Nhất mở mắt nói.
Sắc mặt An Lưu Yên rạng rỡ, vô cùng vui mừng, cuối cùng mối lo trong lòng nàng ta cũng được buông xuống.
Từ khi biết vết thương của Lâm Nhất, nàng ta đã lo lắng suốt thời gian dài, sau khi đến thành Thánh Thiên Vực đã bắt đầu tìm kiếm lá sen của Thiên Băng Huyết Liên.
Sau khi lá sen không còn đủ, nàng ta không tiếc mọi giá để tìm kiếm Thánh Huyết Liên Tâm trong thành Thánh.
Ngày nào nàng ta cũng lo lắng cho vết thương của Lâm Nhất, chỉ là người thường khó mà cảm nhận, những nỗi khổ và tủi thân ấy cũng chẳng có ai để tâm sự.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!