Lâm Nhat va An Luu Yên lại quay về lầu cac yen tĩnh ấy.
"Kẻ tên Liễu Trần Tâm rốt cuộc có lai lịch thế nào?"
Lâm Nhất nhấp một chén trà, khẽ hỏi.
"Công tử lo kẻ đó sẽ đối phó với tiểu nữ ư? Thật ra chẳng cần bận tâm đâu ... " An Lưu Yên mỉm cười: "Tiểu nữ bề ngoài là đương gia của Thiên Tinh Các, nhưng thân phận thực sự vẫn là tôn giả Ma Môn. So với các ma tôn của Ma Môn và Huyết Nguyệt Ma Giáo, Liễu Trần Tâm chẳng đáng để mắt".
Lâm Nhất khựng lại, suýt nữa thì quên mất chuyện này.
An Lưu Yên trông yêu kiều quyến rũ, dung mạo mê người, nhưng suy cho cùng vẫn là người trong Ma Đạo.
Đã leo lên tới vị trí tôn giả Ma Môn, chẳng biết đã có bao nhiêu kẻ bỏ mạng dưới tay nàng ta. Tuyệt đối không thể xem thường nữ nhân này.
Không có thủ đoạn tàn độc, chiếc ghế tôn giả Ma Môn chẳng thể ngồi vững.
Các tông môn chính đạo tuy cũng cạnh tranh khốc liệt, thủ đoạn đẫm máu tàn nhẫn, nhưng so với đủ loại thủ đoạn của Ma Đạo thì vẫn còn kém xa.
Tu sĩ Ma Đạo tàn nhẫn, để tu luyện ma công có thể sẵn sàng chém giết trẻ nhỏ, đồ sát phụ nữ, hơn nữa khi làm những chuyện như vậy còn chẳng hề run tay.
Tốt xấu con người không thể chỉ dựa vào hai đạo chính-ma để phân định, nhưng xét về lằn ranh đạo đức thì tu sĩ Ma Đạo đúng là ít câu nệ hơn.
"Bản thân Liễu Trần Tâm không có lai lịch gì ghê gớm, nhưng đại ca của hắn lại là nhân vật lớn. Đừng nói ở khu Chu Tước, ngay cả trong cả Thiên Vực Tà Hải đại ca hắn cũng thuộc hạng nhất nhì, có số có má", An Lưu Yên bước tới khom người, rót đầy chén trà cho Lâm Nhất, khẽ nói: "Công tử từng nghe đến Tứ công tử Thiên Vực chưa?"
"Cô nói đi".
"Tứ cong tử Thiên Vực lần lượt là Phong Duyên Quân, Ngự Tuyết Quân, Thu Sơn Quân và Thanh Sương Quân. Chữ 'Quân' là phong hiệu Đế quốc Thần Long ban cho những thanh niên ngoại tộc trong đế quốc. Chỉ những người trong lớp trẻ có tư chất kinh người mới được trao, trừ việc không thể kế tục ra thì gần như tương đương tước vị quận vương, hết sức tôn quý. Gia tộc đứng sau họ cũng là 'thế gia phong hiệu' do Đế quốc Thần Long phong".
An Lưu Yên khe cười: "Công tử có thể hiểu đơn giản rằng, vì Đế quốc Thần Long khó can dự vào chuyện ở Thiên Vực Tà Hải, nên họ trao quyền cho bốn thế gia phong hiệu làm đại diện trong thành Thánh. Vì vậy, người mang thân phận ấy thì ở Thien Vực Ta Hải đeu rat đưoc kính nể".
Lại là Đế quốc Thần Long!
Hắn nghĩ thầm: trong Côn Luân Giới, hắn đi đến đâu dường như cũng chẳng thể tránh khỏi bàn tay của Đế quốc Thần Long.
"Trong số đó, Phong Duyên Quân chính là anh ruột của Liễu Trần Tâm, kẻ này tên that là Liễu Trần Phong, con được gọi la Phong Duyen cong tử. Thực lực hắn đã đạt đến cảnh giới Long Mạch tầng thứ chín, thâm sâu khó lường. Nhiều năm trước đã lọt vào hạng một tram kẻ mạnh nhất bảng Long. Nhà họ Liễu ở thành Thánh Thiên Vực cũng cắm rễ rất sâu, dây mơ rễ má với các thế lực khắp nơi. Hiện tại còn được phong làm thế gia phong hiệu, thanh thế đang cực thịnh".
An Lưu Yên nói nhỏ, rót đầy trà xong thì ngoan ngoan đi ra phía sau lưng Lâm Nhất xoa bóp vai cho hắn.
Bàn tay nàng ta mềm mại, trên người phảng phất hương thơm dìu dịu, thỉnh thoảng lại có cảm giác mềm mại lướt qua như trêu đùa khiến Lâm Nhất không khỏi xao động.
Hơi thở nóng phả lên cổ, Lâm Nhất chỉ biết cười khổ: thế này thì chẳng nói chuyện nổi.
Đúng là đồ yêu tinh, biết hành người ghê!
"Đúng rồi".
An Lưu Yên nghiêm mặt: "Tiểu nữ tra được, Lang Nha Thiên Cung có lẽ thật sự có liên quan với dòng Thương Long. Từng có người thấy Thương Long nằm vắt ngang trong Lang Nha Thiên Cung. Cung chủ hiện tại của bọn họ cũng từng thi triển võ học Long Toc. Quả thực co lời đồn ho co quan hệ với Long Môn Chí Tôn".
Mắt Lâm Nhất lập tức sáng rực, mười phần thì tám chín phần là không sai được.
"Công tử biết những gì về tứ đại nhạc phường?"
"Trong tứ đại nhạc phường thì lầu Phi Tuyết giỏi nhạc cụ, cung Linh Lung giỏi múa, Vạn Hoa Cốc song tu đàn và kiếm ... "
"Thiên Hương thì sao?"
"Thiên Hương là kém nhất, sa sút nhanh nhất. Mấy lần đại hội Lang Nha đều đứng bét, hơn nữa đã mấy trăm năm không sinh ra Huyền Nữ. Nhưng Thiên Hương lại bí ẩn nhất, chỉ là gần đây tình hình không tốt, thỉnh thoảng có lời đồn Thiên Hương sẽ rơi khỏi hàng ngũ tứ đại nhạc phường".
"Huyền Nữ quan trọng với cung Thiên Hương đến vậy à?"
"Tất nhiên là quan trọng. Vũ khuc Cửu Thiên Huyền Nữ của cung Thiên Hương chỉ Huyền Nữ mới có thể tu luyện. Một khi tu thành sẽ độc chiếm hào quang, áp đảo toàn bộ vũ giả đồng lứa, còn có thể mở ra nhiều truyền thừa của cung Thiên Hương. Chỉ là muốn tu thành đâu có dễ, tiểu nữ nghe nói phải phối hợp với khúc Nghê Thường Vũ Y ... "
Trong lúc nói, hương thơm phả tới, cảm giác tê tê râm ran.
"Ồ ra là vậy".
Mặt Lâm Nhất lộ vẻ giác ngộ.
"Công tử, xem cái này đi".
An Lưu Yên mở một pháp trận phức tạp trên bức tường trong phòng, lấy ra một quyển cổ thư đưa cho Lâm Nhất.
"Đây là gì?"
Lâm Nhất tò mò hỏi.
Mặt An Lưu Yên đỏ bừng, không dám nhìn thẳng Lâm Nhất, nói: "Công tử, tự xem đi ... "
"Tiêu Dao Du".
Thấy ba chữ trên bìa, hắn khẽ sững người, mở ra rồi mới hiểu vì sao An Lưu Yên lại thẹn thùng như thế.
Tiêu Dao Du là tên gốc của nó, nhưng trong bao đien Thiên Ma lại mang một cái tên khác: Hợp Hoan Bảo Giám.
"Quyển này vốn do một cặp đạo lữ tiên nhân sáng tạo, nhưng truyền ra ngoài lại biến thành tà công. Thực ra bất kể lấy âm bổ dương hay lấy dương bổ âm đều để lại hậu hoạn khôn lường, sẽ tạo ra một khe hở lớn trong tâm cảnh. Nhưng nếu là đôi đạo lữ cùng tu luyện thì âm dương bổ trợ, càn khôn giao hòa ... ", An Lưu Yên khẽ giải thích.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!