Cổ Tuấn vừa ra tay, sắc mặt Liễu Trần Tâm và hai ông già bên cạnh gã đều tái
hắn
Bốp!
Hai ông già đồng thời ra tay, định kéo Liễu Trần Tâm lùi về phía sau. Mỗi người một tay đặt lên vai gã.
Âm ầm!
Trên người họ đồng loạt bùng nổ một luồng khí tức cực mạnh, cả hai đều là cao thủ cảnh giới Sinh Tử Niết Bàn. Trong mắt Lâm Nhất lóe lên một tia kinh ngạc.
Ở Kiếm Tông, vương giả cảnh giới Sinh Tử chính là Phong Chủ. Một hậu bối như Liễu Trần Tâm mà có đến hai hộ vệ cảnh giới Sinh Tử đi theo, bề dày căn cơ của thế gia họ Liễu quả là đáng gờm.
Xì xì!
Thế nhưng dù có hai vương giả Sinh Tử hộ vệ, thân thể Liễu Trần Tâm vẫn bị kéo tuột đi không sao khống chế nổi, kéo theo cả ba người cùng lao về phía Cổ Tuấn.
"Ngươi đưa Tam công tử rời đi!"
Trong mắt ông già gầy gò bên trái lóe lên sự quyết đoán. Ông ta buông tay khỏi vai Liễu Trần Tâm, cơ thể bỗng xoay mạnh.
Thân thể ông ta lập tức vặn vẹo như sóng, cả người hóa thành một luồng chất lỏng đen sì. Thứ chất lỏng ấy vừa bò vừa biến hóa không ngừng. Tới trước mặt Cổ Tuấn thì đã hóa thành một con mãng xà độc đen kịt vô cùng ghê gớm.
Grào!
Mãng xà độc rít gào, há miệng phun ra một chất dịch độc màu đen.
Chất dịch độc ấy cực đáng sợ, hòa cùng ý chí hỏa diễm, vừa phun ra đã bốc cháy thành độc hỏa đen quái dị.
"Thì ra là một yêu thú!"
Cổ Tuấn lạnh lùng nhếch mép, chẳng buồn để tâm đến đốm độc hỏa kia, tay vẫn vươn thẳng chộp về phía Liễu Trần Tâm.
Keng keng keng!
Đúng lúc mấy người còn chưa kịp định thần, sau lưng Cổ Tuấn xuất hiện ba đạo hư ảnh: một người gảy đàn cầm, một người thổi tiêu, một người gảy đàn sắt.
Âm điệu hòa tấu đồng loạt vang lên, độc hỏa bay tới còn chưa kịp áp sát đã bị ba làn sóng âm chấn động đánh tan.
Mất một người che chở, thân thể Liễu Trần Tâm lập tức bị lôi tuột sang.
Rắc!
Chẳng để Liễu Trần Tâm có cơ hội cầu xin, cánh tay phải của gã bị xé nát ngay tại chỗ.
Liễu Trần Tâm gào thét thảm thiết đến xé ruột xé gan, mặt mũi co giật vì đau, nằm dưới đất run rẩy không ngừng, máu tuôn xối xả.
"Hả?"
Hai ông già áo đen mặt mày tái mét, ngẩng nhìn Cổ Tuấn đang cầm chặt cánh tay, trong mắt đều lộ vẻ kiêng dè.
"Đánh chó cũng phải ngó mặt chủ chứ!", Cổ Tuấn lạnh giọng: "Lâm Tiêu là sư đệ của Thánh trưởng lão cung Thiên Hương, cánh tay này coi như ta cho ngươi một bài học, bảo bề trên nhà ngươi tới cung Thiên Hương mà lấy lại".
Khóe miệng Lâm Nhất giật giật, hắn trừng mắt nhìn Cổ Tuấn một cái.
Câu "đánh chó phải ngó mặt chủ" có thể dùng ở đây được sao?
"Tay của ta, trả lại, trả lại cho ta!"
Liễu Trần Tâm vừa kinh hãi vừa giận dữ nhìn Cổ Tuấn, cố vùng vẫy bò tới nhưng bị hai ông già kia chặn lại.
"Đi!"
Hai ông già áo đen rất quyết đoán, biết mình không phải đối thủ của Cổ Tuấn nên lập tức đưa người rút lui.
Đỉnh phong Niết Bàn của cảnh giới Sinh Tử! Cao thủ bậc này, dẫu ở thành Thánh Thiên Vực cũng hiếm thấy. Khi Thánh giả chưa lộ diện thì cao thủ đỉnh phong Niết Bàn chính là những người mạnh nhất coi nhân gian.
Thấy Cổ Tuấn đóng băng cánh tay rồi cẩn thận cất đi, Lâm Nhất ngẩng đầu nói: "Cái tay này có thể dùng để vòi được không ít đan Thánh Huyền chứ gì?"
Bị vạch trần ngay tại chỗ mà mặt Cổ Tuấn chẳng đỏ lên chút nào: "Vòi cái gì mà vòi? Chuyện còn chưa xảy ra, ngươi đừng vu oan cho người tốt. Ta đang giúp ngươi xả giận đấy!"
"Còn câu đánh chó phải ngó mặt chủ thì sao?" Lâm Nhất lạnh giọng.
"Khụ khụ, lỡ miệng, lỡ miệng", Cổ Tuấn cười tít mắt, chẳng ngượng ngùng chút nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!