Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Lâm Nhất hơi sững sờ, rồi nói: "Phải.”

“Hì hì, Lâm ca ca, thật tốt quá." Đôi mắt mở to của Nguyệt Vi Vi khẽ híp, sau đó nàng ta khẽ hôn lên môi Lâm Nhất.

Môi đỏ chạm vao mat, chạm nhẹ rồi rut, tựa như chuồn chuồn lướt nước, nhưng khiến người ta xao xuyến mãi, trên mặt nước lan ra từng vòng gợn sóng.

Thấy Lâm Nhất còn đang sững sờ, Nguyệt Vi Vi cười nói: "Bây giờ Lâm ca ca thật lợi hại, đạo Âm Luật mạnh đến thế."

Lâm Nhất tò mò hỏi: "Đã biết ta là ai rồi, sao không nhận nhau sớm?"

Nguyệt Vi Vi thản nhiên nói: "Lâm ca ca không muốn quấy rầy, thì vậy cũng tốt rồi, hơn nữa nếu huynh không lấy cây tiêu Tử Ngọc Thần Trúc ra, Vi Vi cũng không dám chắc chắn hoàn toàn, nhỡ ôm nhầm người, hôn nhầm người, Lâm ca ca có ghen không?”

Lâm Nhất nghĩ hồi lâu, dường như thật sự hơi có lý.

Nhưng khi ngẩng đầu nhìn, hắn phát hiện sự gian xảo trong ánh mắt cô gái, lập tức hiểu ra mình đã bị con nhóc này lừa rồi.

Trong lòng nàng ta sớm đã biết, cũng chắc chắn một trăm phần trăm rằng Lâm Tiêu chính la Lam Nhat, hỏi như thế chỉ là cố ý trêu chọc hắn.

"Lâm ca ca, Vi Vi có rất nhiều điều muốn nói với huynh, huynh biết không?"

Đột nhiên, Nguyệt Vi Vi ngẩng đầu, đôi mắt tội nghiệp nhìn về phía Lâm Nhất, trong mắt ánh lên làn sương mờ, nàng ta chân thành tha thiết, có hàng vạn điều trong lòng muốn chia sẻ với Lâm Nhất.

Nàng ta muốn nói rằng từ khi chia tay ở thiên lộ, nàng ta đã nhớ hắn đến nhường nào, nang ta muốn nói bản thân đến được Thiên Vực Tà Hải gian nan ra sao, nàng ta muốn nói rằng khi nghe tin tức ở chiến trường Hoang Cổ, lòng nàng ta đau đớn thế nào.

Nhưng muôn vàn lời nói, khi nhìn thấy Lâm Nhất, khi thực sự nhận ra nhau, thì không thể nói ra được câu nào.

Nàng ta nhìn thấy hắn, thì không còn chút u sầu nào nữa, nỗi buồn giữa lông mày trong lòng nàng ta cũng theo sự xuất hiện của người trong tim mà tan biến hoàn toàn.

Trong lòng nàng ta chỉ còn vui vẻ và hạnh phúc, là niềm vui không lời nào có thể diễn tả được.

"Ta biết rồi."

Lâm Nhất nhìn nàng ta, khẽ nói.

Nguyệt Vi Vi cười, trên gương mặt tuyệt sắc khuynh thành ấy là nụ cười hồn nhiên như bé gái, ngây thơ trong trẻo như sắc đỏ rực của lá phong bên bờ sông nhiều năm trước.

Xào xạc xào xạc!

Hai người vừa định thân mật thì có tiếng bước chân vang lên, sắc mặt Nguyệt Vi Vi lập tức thay đổi, ngoan ngoãn đứng cạnh Lâm Nhất.

Thì ra là Mộc Tuyết Linh lang lẽ bước tới, nang ta nhìn Lâm Nhất và Nguyệt Vi Vi, ánh mắt đảo quanh nhìn hai người.

Trong lòng cả hai đều thấy căng thẳng, nhất là Nguyệt Vi Vi, bởi vì lúc nãy vì quá xúc động đã lỡ gọi Lâm ca ca, chắc chắn Mộc Tuyết Linh sẽ nhận ra điều gì đó.

"Đi theo ta." Mộc Tuyết Linh nói.

Lâm Nhất hơi sững sờ, không ngờ Mộc Tuyết Linh không truy cứu chuyện vừa rồi, Nguyệt Vi Vi đứng bên cạnh cũng khá bất ngờ.

"Đi đâu?" Lâm Nhất tò mò hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!