Ngay lúc Lâm Nhất chuẩn bị ra tay, trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện thông tin mềm yếu, đó là tinh thần truyền tin từ chín đóa Thánh Liên.
Thông điệp mơ hồ mịt mờ, không có câu rõ ràng, cũng không có chữ viết cụ
thể
Đó là tín hiệu tinh thần vô cùng nguyên thủy, đại khái Lâm Nhất có thể hiểu được, chín đóa Thánh Liên này cũng đã không chịu nổi nữa, hy vọng Lâm Nhất đừng tiếp tục thúc giục đỉnh Long Hoàng.
Vốn dĩ đã kho trụ vững, đến khi Lâm Nhat đạt đến Thanh Huyền Sư cấp tám, nắm được tầng thứ sáu của Kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế, thì chín đóa Thánh Liên đã hoàn toàn không thể chịu đựng nổi.
Chín đóa Thánh Liên quả thật đã sinh ra chút linh trí đơn giản, nhưng rất nguyên sơ, rất thuần khiết, chúng vừa là một thể, vừa là chín đóa Thánh Liên riêng biệt.
"Không cần phải cầu xin, chỉ cần chín đóa Thánh Liên không đồng thời luyện hóa huyết khí của ta, thì ta có thể không thúc giục đỉnh Long Hoàng."
Đối mat với su cầu hoa từ bức tranh thanh Cửu Liên, Lâm Nhất cũng không thừa thắng mà truy cùng diệt tận.
Tuy bức tranh thánh Cửu Liên không hút được hắn, nhưng nếu đồng thời nuốt, thì huyết khí của hắn lúc nào cũng ở trạng thái tiêu hao, thân thể ở trong tế đàn Kim Ô này cũng không thể được rèn luyện.
Vừa mới có chút thu hoạch thì bị những đóa Thánh Liên này nuốt sạch.
Thánh Liên vui mừng hớn hở, thậm chí Lâm Nhất còn nghe thấy âm thanh trong trẻo như tiếng chim hót, ngọn lửa bao phủ quanh người hắn dần dần yếu đi.
Roat!
Lâm Nhất đang ngồi tren bức tranh thanh Cửu Liên, còn chưa kịp phản ứng thì bề mặt của bức tranh thánh Cửu Liên đã gợn lên những làn sóng nhẹ như nước.
Cơ thể Lâm Nhất hòa vào trong bức tranh từng chút, đến khi hắn kịp phản ứng thì phát hiện bản thân đang ở trên hồ nước.
Nước hồ trong vắt, linh khí tran đầy, sương mù lượn lờ, đẹp đẽ như chốn tiên cảnh, đây là hồ Thánh Tiên!
Lâm Nhất lập tức hiểu ra, đay la thien y ma buc tranh thanh Cửu Liên dành cho hắn, rõ ràng việc tu luyện bên trong bức tranh tiện lợi hơn gấp nhiều lần so với bên ngoài.
"Các ngươi muốn ta tu luyện ở đây sao?"
Lâm Nhất nhìn chín đóa Thánh Liên trên hồ Thánh Tiên hỏi.
Chín đóa Thánh Liên với chín màu sắc khác nhau đều khẽ đung đưa, tựa như đang gật đầu, Lâm Nhất mỉm cười nói: "Vậy ai đến trước nào?"
Trong không khí vang lên âm thanh trong trẻo, linh động, dễ chịu, các Thánh Liên đung đưa, mặt nước lăn tăn gợn sóng, chín đóa Thánh Liên dường như đang trao đổi với nhau.
Cuối cùng, đóa Thánh Liên màu trắng chần chừ bước ra, tựa như thiếu nữ e thẹn.
Trôi đến trên mặt nước từng chút, chẳng mấy chốc đã đến trước mặt Lâm Nhất, Lâm Nhất đưa tay định chạm vào đóa Thánh Liên trắng này.
Thánh Liên trắng như bị sợ hãi, hoảng hốt lùi về sau mấy bước.
Lâm Nhất vội vàng rút tay, mỉm cười nói: "Được rồi, ngươi đừng sợ, ta sẽ không chạm vào ngươi."
Đóa Thánh Liên trắng dường như vẫn chưa tin tưởng, lá sen mãi lâu sau mới mở ra, rồi tiến đến gần Lâm Nhất từng chút.
“Thú vị thật."
Lâm Nhất mỉm cười, sau đó nhắm mắt bắt đầu tu luyện.
Âm!
Quả nhiên không sai, tu luyện trong bức tranh này có tốc độ kinh người, trong hồ Thánh Tiên tràn ngập sức mạnh thần văn mà người thường khó lòng tưởng tượng nổi.
Lâm Nhất dùng Kiếm điển Long Hoàng Diệt Thế để hấp thụ sức mạnh thần văn bốn phương, không chỉ lực tinh thần tăng vọt, mà thân thể cũng đang được tôi luyện, ngay cả tu vi cũng theo đó mà gia tăng.
“Có lẽ, có thể cân nhắc, qua chút thời gian nữa sẽ độ kiếp ở đây, đánh vào Long Mạch tầng sáu." Lâm Nhất khẽ lẩm bẩm.
Thời gian trôi qua, trong chớp mắt đã nửa tháng.
Trên đỉnh núi tuyết của cung Thiên Hương, Nguyệt Vi Vi và Mộc Tuyết Linh đang trò chuyện.
Nguyệt Vi Vi cười nói: "Sư tỷ, Lâm ca ca lợi hại lắm đúng không, đến giờ vẫn chưa ra nữa!"
Mộc Tuyết Linh đang cầm quyển sách, khẽ nói: "Chỉ riêng việc bước lên tế đàn Kim Ô thôi cung đa mat may ngay, đứng vung trước bức tranh thanh Cửu Liên phải mất thêm mấy ngày nữa."
"Chắc hắn vẫn đang tu luyện trên tế đàn, muốn điều khiển được bức tranh thánh Cửu Liên đâu có dễ ... Có khi đến giờ vẫn chưa bắt đầu tu luyện bằng bức tranh thánh Cửu Liên cũng nên."
Nguyệt Vi Vi khẽ nói: "Vậy sao?"
"Con bé này đừng lo lắng nữa, bổn Thánh đã nói thì sao có thể sai được? Không quá mười ngày, hắn nhất định sẽ tự mình bước ra thôi, đâu phải ai cũng có thể chịu đựng nổi bức tranh thánh Cửu Liên!" Mộc Tuyết Linh đặt sách xuống, vẻ mặt điềm tĩnh, nói với vẻ đầy chắc chắn.
Nguyệt Vi Vi cười hí hửng nói: "Vậy hay là sư tỷ cá cược với muội đi?"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!