"Hừ, người của Thần Hoang Sơn bại mà chịu không nổi sao?" Thiên Viêm Tông Diêm Xích Hỏa nhẹ giọng mỉa mai.
Vũ Văn Tu của Minh Tông cũng nhìn Cơ Lăng Phong với vẻ mặt cổ quái, có ý giễu cợt.
"Chương Vũ thua thì là thua, thiên kiêu thánh địa chứ không phải không thể thua, đừng để người ngoai xem thường." Lâm Khinh Dương của Thần Đạo Các mở miệng.
Người này rất khiêm tốn, từ đầu đến giờ hầu như chưa nói câu nào.
Giờ lại mở miệng, vận dụng tinh thần lực trong Hồn Cung, như có ma lực làm cảm xúc Chương Vũ dần ổn định lại.
Cơ Lăng Phong liếc nhìn, thở phào nhẹ nhõm: "Đa tạ Lâm huynh ra tay."
Chương Vũ thực ra đã hơi có ma chướng, nếu không kịp thời ổn định tâm trạng, về sau rất có khả năng hình thành ma chướng, đến lúc đó sẽ là phiền phức tương đối lớn.
Lâm Khinh Dương mở miệng, xem như đã giúp Chương Vũ giải trừ hậu họa.
Lâm Khinh Dương gật đầu, không nói gì thêm.
Đến khi Chương Vũ lui xuống, Lâm Nhất đứng trên chiến đài Lôi Huyết, cũng không có ý định xuống ngay.
Hắn đã thắng liên tiếp ba trận, mà ba người kia đều không phải kẻ yếu, có thể nói người sau còn mạnh hơn người trước.
Đặc biệt là Chương Vũ, đối phương đã là thứ dữ trong bảng năm mươi bảng Long, tuyệt đối thuộc nhóm yêu nghiệt có thiên phú nhất khắp toàn bộ Đông Hoang.
"Còn không xuống đài? Hắn muốn làm gì?"
"Chẳng lẽ muốn khiêu chiến bảng mười bảng Long, hơi cuồng vọng rồi ... "
"Quá tự mãn, bất cứ ai trong bảng mười bảng Long cũng có thể dễ dàng áp chế hắn, đó đã không chỉ là chênh lệch tu vi nữa."
Thấy Lâm Nhất không có ý rời đài, nhiều người hơi tức giận.
Ngươi - một người đứng đầu bảng Lang Nha, đã quá nổi tiếng rồi, không biết khiêm tốn mà còn muốn tiếp tục chiến, chẳng phải không coi trà hội võ đạo ra gì hay sao?
Lâm Nhất không xuống đài, quả thật có ý định khiêu chiến bảng mười, muốn xem sức mạnh cực hạn của mình rốt cuộc là bao nhiêu.
Ngoài ra, hắn còn cảm nhận được một luồng chiến ý mạnh mẽ.
Luồng chiến ý đó đến từ người trẻ nhất trong bảng mười bảng Long, Y Phong của Vạn Lôi Giáo.
Y Phong là yêu nghiệt vang danh hai năm gần đây, mới hơn hai mươi tuổi, danh tiếng đã sánh ngang với hạng nhất bảng Long, Cơ Lăng Phong.
Ngay khi Lâm Nhất đánh bại Chương Vũ, gã đã bộc lộ chiến ý cực lớn, nóng lòng muốn thử, chiến ý trong mắt hóa thành ngọn lửa bùng cháy.
Nhưng cuối cùng, bị sư huynh gã ngăn lại.
Sư huynh gã rất bình tĩnh, Y Phong đến là để tranh đứng đầu bảng, không cần thiết bại lộ trước Lâm Nhất.
Mà ra tay với hắn, cũng hơi hạ thấp thân phận.
Lâm Nhất hơi thất vọng, đang cân nhắc có nên chủ động khiêu chiến Phong Duyên Quân hay không thì.
Trên chiến đai Loi Huyết, đột nhiên dang lên một luồng hàn ý đáng sợ.
Một bóng đen lặng yên đáp xuống không một tiếng động, người đến toàn thân mặc quần áo đen, tay phải cầm trường kiếm. Trên người có kiếm thế sắc bén vô cùng, có sát khí mắt thường nhìn thấy được đang lan ra quanh thân.
Chỉ liếc mắt nhìn cũng khiến người khác sợ hãi trong lòng.
"Đánh bại một Chương Vũ thì đã muốn khiêu chiến bảng mười bảng Long, Lâm Tiêu, ngươi cũng quá không xem bọn ta ra gì rồi, thật sự coi trà hội võ đạo là yến tiệc Lang Nha rồi à?"
Người đến nhìn cham chẳm Lâm Nhất, tức giận nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!