Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Độc Tôn Truyền Kỳ ( Kiếm Thần Yêu Nghiệt) - Lâm Nhất

Khoảng cách gần như vậy mà đối phương lại không bị trọng thương, mà chỉ đơn giản là bị đánh bay ra xa. Hơn nữa đa số lực tấn công từ đuôi rồng đều bị đối phương chặn lại.

Hắn đã dùng đến bảy phần Long Nguyên, nếu tiếp tục nữa hư ảnh Long Mạch sẽ hiện ra, dẫn động long kiếp. Lâm Nhất không muốn độ kiếp vào lúc này, cũng không muốn để lộ bí mật Long Mạch của mình.

"Mắt Thương Long!"

Lợi dụng khoảnh khắc Ngạn Thiết rơi xuống đất, Lâm Nhất xuất một kiếm, trời đất bỗng tối sầm lại.

"Chiêu này không có tác dụng với ta!"

Ngạn Thiết toét miệng cười, rồi lạnh giọng nói: "Ánh sáng Tử Vong!"

Ầm!

Từ mắt Ngạn Thiết bùng ra ma quang, khí đen cuồn cuộn bao phủ toàn bộ chiến đài thành một khoảng tối đen như mực. Không ai nhìn thấy gì, các tri giác cũng bị che lấp hoàn toàn như thể rơi xuống vực sâu.

Mọi người ai nấy mặt mày đều biến sắc, kinh ngạc mãi không thôi.

Họ kinh hãi phát hiện chiến đài Lôi Huyết hoàn toàn bị màn đêm nuốt trọn. Không chỉ không thể nhìn thấy gì, thậm chí đến các tri giác cũng không thể cảm nhận được gì.

Nguyệt Vi Vi đứng quan sát từ phía xa, trong lòng lo lắng đến thắt lại. Bàn tay phải không biết từ lúc nào đã bất giác siết chặt lại.

Trong đài hóng mát ở Kiếm Tông, Diệp Tử Lăng trong lòng cũng đột nhiên cảm thấy lo lắng mà không biết tại sao.

Nàng ấy cảm thấy rất kỳ lạ, không biết sự lo lắng này là vì đâu. Ánh mắt quét về phía xa, Diệp Tử Lăng kinh ngạc phát hiện những người khác trong Kiếm Tông cũng giống như nàng trở nên vô cùng lo lắng.

Nhưng ai cũng không biết là tại sao.

Trong bóng tối, Lâm Nhất ung dung đáp xuống, kiếm tâm của hắn trong màn đêm vẫn rõ ràng như ban ngày.

Ngạn Thiết muốn dựa vào chiêu này để chiến thắng ... còn xa lắm.

Hắn dứt khoát nhắm mắt lại, trực tiếp xuất kiếm, mặc cho đối phương tấn công từ hướng nào đi chăng nữa, Táng Hoa luôn có thể kịp thời đỡ đòn, thậm chí còn phản công, khiến Ngạn Thiết không khỏi kinh ngạc.

Hai người giao thủ trong bóng tối, tia lửa bắn tung tóe, tiếng kiếm va chạm liên miên không dứt.

Tình cảnh như vậy khiến người xem không khỏi kinh hai, trái tim như treo lơ lửng.

Những người có mat đều là những kẻ kiệt xuất trên bảng Long, vậy mà chưa từng thấy cảnh tượng nào như thế, ai nấy đều vô cùng chấn động.

"Phong Quyển Cửu Thiên!"

"Vũ điệu Tử Vong, Sao Rơi!"

Bất chợt, các thủ lĩnh của các Thánh Địa bên ngoài mặt đồng loạt biến sắc. Bọn họ cảm nhận được hai luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp đang điên cuồng tụ lại trong màn đêm.

“Không ổn!"

Thu Sơn Quân bật dậy, nhìn về phía bảng Long ở xa xa và nói lớn: "Xin tiền bối Long Linh ra tay!"

Giọng y vang lên đột ngột, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy bảng Long cổ xưa thần bí kia phóng ra một sức mạnh hùng hậu, hóa thành một chiếc lồng ánh sáng xanh bao phủ xuống chiến đài Lôi Huyết.

Phụt!

Ngay khoảnh khắc chiếc lồng hạ xuống, chiến đài nổ tung một tiếng long trời lở đat, khien ai nay đều te ran da đau, mang nhĩ nhu sắp bị xe toạc.

Trong lúc mọi người còn đang kinh ngạc hoang mang, chiến đài Lôi Huyết vốn chìm trong bóng tối bỗng bùng lên một luồng sáng chói lóa tới cực hạn.

Sự đối lập quá lớn khiến nhiều người bị ánh sáng làm cho nhức buốt đến bật cả máu mắt, đau đớn không chịu nổi.

Từ xa nhìn lại, có thể thấy một khối ánh sáng vô cùng rực rỡ bùng nổ. Đó là sát chiêu mà hai đại kiếm khách đồng thời thi triển, mỗi người đều đẩy uy năng của mình đến mức kinh hoàng.

Nếu không có chiếc lồng ánh sáng giáng xuống, sức công phá sẽ vượt ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người.

Âm ầm ầm!

Đợi đến khi ánh sáng tiêu tán, mọi người vội vàng nhìn lại, nhưng trên chiến đài ... chẳng thấy bóng người nào cả.

Nhanh quá!

Lâm Nhất và Ngạn Thiết đều thúc đẩy thân pháp của mình đến cực hạn, người ngoài hoàn toàn không sao nhìn rõ được. Chỉ khi kiếm quang va chạm mới lờ mờ thấy được tàn ảnh mơ hồ của cả hai.

Sau vài chục chiêu, Ngạn Thiết gầm lên một tiếng giận dữ, rồi bật cười cuồng loạn: "Lâm Tiêu, đỡ kiếm này của ta!"

Vũ điệu Tử Vong - Tàn Nguyệt!

Trên bầu trời, một vầng trăng khuyết màu đen xuất hiện. Ngạn Thiết đứng giữa không trung, múa kiếm dưới ánh trăng đen ấy. Mỗi động tác như đang khiêu vũ cùng tử khí, trên người gã nở rộ một đóa hoa chết chóc kiều diễm. Kiếm quang lạnh như trăng, đóa hoa càng đẹp, càng khiến người ta sởn gai ốc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!