Hắn đã quyết định sẽ không ra tay nữa. Đây là ân oán giữa đế quốc Thần Long và Huyết Nguyệt Thần Giáo. Dù người của sáu Thánh địa đứng ra, cũng không đến lượt hắn xuất đầu lộ diện.
"Được lắm. Hai ngươi đã muốn tự rước lấy nhục, thì bổn công tử hoàn thành ước nguyện cho các ngươi", Thu Sơn Quân cuối cùng gật đầu, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, lạnh giọng.
Hỏa thần tướng Ngạo Phong phá lên cười: "Ha ha ha, hay. Ta trước. Vị nào muốn ra đây chỉ giáo trước?"
Từ lầu các của Minh Tông, một bóng người phi vọt lên, đáp xuống chiến đài Lôi Huyết, nhìn đối thủ: "Tư Không Nguyên của Minh Tông, đến lĩnh giáo cao chiêu của Huyết Nguyệt Thần Giáo!"
Vừa dứt lời, Tư Không Nguyên đã tế xuất trường thương, xông thẳng tới.
Âm ầm ầm!
Gã thi triển võ học cấp Quỷ Linh, rót Long Nguyên cuồn cuộn vào trường thương, rồi quét một vòng đập xuống Ngạo Phong ở phía dưới.
Mũi thương vạch một vòng tròn giữa không trung, tạo nên một vầng mặt trời màu vàng dài đến vài trượng, ánh sáng mặt trời chói lọi bùng nổ.
"Trò vặt".
Sắc mặt Ngạo Phong không đổi, gã khẽ nhấc tay, chưa đợi đối phương đáp xuống đã cách không đánh ra một chưởng.
Bốp!
Trông có vẻ dễ dàng như đập ruồi, hắn hất phăng Tư Không Nguyên bay ngược trở lại.
Khi rơi xuống, Tư Không Nguyên mặt cắt không còn giọt máu, trước ngực in hằn chưởng ấn to tướng, máu thịt bầy nhầy, ngất lịm tại chỗ.
Vết thương trên người gã cực kỳ khủng khiếp, nhìn mà giật mình rợn tóc gáy.
Mọi người hít sâu một hơi. Tư Không Nguyên chẳng phải là kẻ xếp hạng dưới một trăm trên bảng Long sao?
Rất nhanh sau đó lại có vai người lần lượt lên đài, nhưng không có ngoại lệ, đều bại trong ba chiêu.
Chín kẻ kiệt xuất trên bảng Long liên tiếp xuất thủ, tất thảy bại trận.
Hơn nữa thua rất thảm, không một ai qua nổi ba chiêu.
Tình thế này khiến người xem mắt chữ o miệng chữ a, á khẩu không nói nên
lời.
Ngoài ra, Ngạo Phong ra tay cực kỳ tàn nhẫn. Những ai bại dưới tay gã hầu như đều bị thương chí mạng. Dù có thanh đan trị thương thì trong thời gian ngắn cũng khó mà hồi phục.
Nhưng hỏa hầu của gã lại nắm rất chuẩn. Tuy thủ đoạn tàn độc là thế, song không hề giết người, luôn chừa cho đối thủ một hơi thoi thóp để cứu chữa.
Khiến người ta tức đến sôi máu mà không tìm được cớ trút giận.
Đến lúc này, đám đông dần dần bình tĩnh lại. Ai cũng nhận ra Hỏa thần tướng và Phong thần tướng đã có chuẩn bị, tuyệt đối không phải hạng dễ xơi.
"Gã này mạnh quá!"
"Y như quái vật. Không dùng bất cứ võ kỹ nào, chỉ dựa vào tu vi và chiêu thức cơ bản mà nghiền nát tất cả đối thủ đến giờ".
"Tu vi hắn rốt cuộc khủng khiếp đến mức nào?"
Tiếng bàn tán bốn phía râm ran không dứt. Ánh mắt mọi người nhìn Ngạo Phong đều lộ vẻ kiêng dè.
Cơ Lăng Phong, Thu Sơn Quân, Tiêu Nguyên Khải ... sắc mặt cũng dần trầm xuống.
"Hừ, chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao? Chẳng trách trà hội Võ Đạo không mời ta tham dự. Thì ra toàn một lũ bỏ đi. Lúc nãy kêu gào dữ lắm, kết quả ba chiêu của ta còn đỡ không nổi!" Ngạo Phong cười khẩy, đảo mắt nhìn bốn phía, lạnh giọng giễu cợt.
"Tên chuột nhắt Ma Giáo, bớt kiêu căng!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!