"Ba mươi sáu chữ Thiên!"
Đến khi Lâm Nhất thi triển ra Tiêu Dao Cửu Kiếm, đồng tử Triệu Nham co rút mạnh, theo bản năng thi triển ba mươi sáu chữ Thiên.
Hai chữ Thiên va chạm trên không trung, bùng phát ra ánh sáng chói mắt, từng lớp thiên uy liên tục lan tỏa.
Không để y có cơ hội suy nghĩ, Lâm Nhất tiếp tục thêm chiêu Tiêu Dao Cửu Kiếm.
Hắn thi triển rất chậm, bên trong kèm theo nhiều lĩnh ngộ của hắn, nhất thời trong viện tràn ngập bóng kiếm.
Từng chiêu từng thức Tiêu Dao Cửu Kiếm từ tay Lâm Nhất thi triển ra, giống hệt như khi Dao Quang dạy hắn năm xưa, hôm nay Lâm Nhất truyền toàn bộ lĩnh ngộ của mình truyền vào trong đó.
Rất nhanh đã đến chiêu thứ năm, chiêu thứ sáu, chiêu thứ bảy, khi chiêu thứ tám thi triển xong, có luồng sát ý vô biên bùng phát ra từ trong mắt Lâm Nhất.
Âm
Trong lòng Triệu Nham lập tức tràn đầy sợ hãi, quá đáng sợ, luồng sát ý này không chỗ nào không có, không khe hở nào không thâm nhập.
Kiếm khí cuồn cuộn trong hư không, cắt đứt liên hệ giữa y và trời đất, dường như bị nhốt trong vực sâu tăm tối vô biên.
Vút vút vút!
Vô số bóng người từ người Lâm Nhất bắn ra, kiếm quang từ trong trời đất đan xen, như từng nét bút từng nét mực, không ngừng củng cố chiếc lồng giam cầm y.
Chữ Sát đẫm máu hiện lên.
Bốp!
Còn chưa rơi xuống, kiếm thế của y đã vỡ vụn trong chớp mắt, khoảnh khắc đó Triệu Nham cảm giác như mình vừa bước vào Quỷ Môn Quan.
Cuối cùng chiêu kiếm này vẫn không chém xuống, vào phút cuối, Lâm Nhất thu kiếm vào vỏ, kéo mặt nạ xuống.
Lộ ra khuôn mặt đứng đầu bảng Lang Nha Lâm Tiêu!
"Lâm Nhất." Triệu Nham giật mình gọi.
Lâm Nhất cười nói: “Là ta."
Triệu Nham hơi sững người, rồi lập tức tiến lên ôm chặt lấy Lâm Nhất.
Đợi đến khi buông ra, Triệu Nham cười nói: "Nếu thiên hạ biết được, công tử Táng Hoa chính là Lâm Tiêu, không biết sẽ có nghĩ thế nào.”
"Vẫn đừng để người khác biết thì hơn." Lâm Nhất mỉm cười nói khẽ.
Triệu Nham lộ vẻ tươi cười, nói: "Lâm sư huynh, huynh trở về cùng chúng ta đi, mọi người đều rất nhớ và lo cho huynh. Chưởng môn và mấy vị Phong chủ cũng thường nhắc đến huynh."
Lâm Nhất cười khổ nói: "Ta cũng muốn về, nhưng hiện tại chưa phải lúc, ngươi phải giữ bí mật về thân phận của ta giúp ta."
"Cái đó ta biết."
“Tiêu Dao Cửu Kiếm vừa rồi, ngươi còn thắc mắc chỗ nào, đêm nay ta sẽ nói hết." Sau khi hai người ngồi xuống, Lâm Nhất nói thắng.
Triệu Nham cũng không khách sáo, nói những nghi hoặc trong lòng, cùng với kiếm pháp đã thi triển trong buổi trà hội võ đạo, tất cả đều nói ra thỉnh giáo.
Lâm Nhất thỉnh thoảng gật đầu, ở cùng Triệu Nham, đề tài gần như luôn xoay quanh kiếm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!