Huống hồ, Dao Quang vẫn chưa chết.
Gia Cát Thanh Vân không tức giận, khẽ nói: "Hiện tại thân phận của hắn rất đặc biệt, cũng có thể thực sự là kỳ tài của dòng dõi Thương Long, hoặc cũng có thể thực sự là đệ tử Thần Sơn."
Hai thân phận này đều có xuất thân rất lớn, bất kể là cái nào cũng không dễ tùy tiện đắc tội, ngay cả Thiên Huyền Tử cũng phải cân nhắc.
Nếu giết đung người thì đương nhiên rất tốt, nhưng nếu giết nhầm, thì hậu quả thật khó lường.
Phong Duyên Quân chỉ cười, không trả lời, gã đã đoán được đối phương sẽ nói như vậy.
"Khi sư tôn ra tay, thì sẽ không còn đường lui, còn nếu chúng ta ra tay, dù có sai ... Vẫn còn có đường lui." Gia Cát Thanh Vân nhẹ giọng nói.
"Nghĩ thì hay lắm, nhưng nếu han thật sự là Lâm Nhất, trên người có Thương Khung Thánh Y, đến Đại Thánh cũng có thể bị đánh chết." Phong Duyên Quân thản nhiên nói.
Gia Cát Thanh Vân cười, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, nói: "Ta thật sự mong hắn vẫn còn dùng được Thương Khung Thánh Y, loại chí bảo này mỗi lần sử dụng đều phải trả giá cực lớn, né tránh phong mang là được, đợi khi phong mang qua rồi, chính là lúc hắn phải chết!"
Phong Duyên Quân không trả lời.
Gia Cát Thanh Vân trầm giọng nói: "Phong Duyên Quân vẫn không tin ư? Thật ra ta cũng không tin, nhưng chỉ cần có ba phần khả năng, thì nhất định không thể bỏ qua. Thế gia Liễu Thánh và Thiên Huyền Tử đều trung thành với nữ đế Thần Long, chuyện này hoàn toàn có thể hợp tác."
Phong Duyên Quân thản nhiên nói: "Ta cảm thấy không có ba phần khả năng, hắn không thể là công tử Táng Hoa, mới chưa đến một năm, công tử Táng Hoa đã có thể đứng đầu bảng Long? Ta không tin!”
Gia Cát Thanh Vân nhìn Phong Duyên Quân, lắc đầu không nói thêm gì nữa.
Trong Thiên Vực Tà Hải nếu muốn đối phó Lâm Nhất, có sự giúp đỡ của thế gia Liễu Thánh thì dĩ nhiên là tốt nhất, nhưng nếu không có ... Cũng không phải là không có cách.
"Xin cáo từ."
Gia Cát Thanh Vân đứng dậy từ biệt.
Nhưng ngay khi ông ta sắp bước qua cửa, Phong Duyên Quân nâng chén trà, nói: "Gia Cát huynh, đừng vội đi thế, ta vẫn chưa nói hết mà."
Gia Cát Thanh Vân quay đầu ngạc nhiên nói: "Không phải ngươi không tin sao?"
Phong Duyên Quân nở nụ cười dữ tợn, nói: "Tất nhiên là ta không tin, nhưng hắn có phải công tử Táng Hoa hay không, thì có liên quan gì đến việc ta muốn giết hắn?”
Gia Cát Thanh Vân thoáng ngẩn người, hồi lâu mới hiểu ra.
Ông ta vẫn luôn băn khoan không biết Lâm Tiêu có phải là Lâm Nhất hay không, nhưng đối phương thì hoàn toàn không bận tâm, đơn giản là chỉ muốn giết người đứng đầu bảng Lang Nha - Lâm Tiêu.
Gia Cát Thanh Vân thấy vậy, không nhịn được mà bật cười, rồi quay người.
"Muốn giết hắn rất dễ, nhưng người phụ nữ kia của cung Thiên Hương có Đế Long Lệnh, nếu không phải vì kiêng dè tấm lệnh bài này, thì ở trên đảo Lôi, ta đã sớm giết chết hắn rồi!"
Sắc mặt Phong Duyên Quân u ám, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Nếu hắn chính là Lâm Nhất, thì Đế Long Lệnh cũng vô dụng, nếu không phải, sư tôn nguyện gánh chịu toàn bộ hậu quả." Gia Cát Thanh Vân nói.
Phong Duyên Quân nhe răng cười, gã chờ chính là câu này.
Sau khi trở về cung Thiên Hương, Lâm Nhất gặp mặt Nguyệt Vi Vi, rồi bắt đầu tranh thủ thời gian để củng cố tu vi bản thân.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!