Mai Tử Họa nhìn Lâm Nhất nghiêm túc dặn dò xong vội vàng rời đi, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, cầm quạt gấp đứng bối rối trong gió.
Y không hiểu lắm, dường như Lâm Tiêu đang né tránh y?
Thật sự hơi buồn bã, trước giờ y luôn cảm thấy mình rất ổn, nhưng chưa từng bị người ta chán ghét như vậy.
Vút!
Chín thị nữ của y đồng thời xuất hiện, vây quanh y như các vì sao quanh mặt trăng, nhìn từ xa đã toát lên phong thái công tử thế gia.
“Không thể như vậy được, rốt cuộc là sai ở đâu chứ?"
Mai Tử Họa chống cằm bằng quạt gấp, nhíu mày nói: "Truyền thừa trong Huyền Vũ Khư Hải khá mơ hồ, so với ngọc giản Chu Tước ta tặng thì kém xa nhiều, không thể nào không hứng thú được."
"Công tử, có khả năng là do Lâm Tiêu chưa xem ngọc giản không?" Có thị nữ nói.
Mai Tử Họa lập tức phủ nhận: "Không thể nào, ngọc giản đó là do ta tự tay chế tác, vật trân quý như vậy sao có thể không xem."
Vài thị nữ lộ vẻ cười khổ, nhưng không tiện phản bác, sớm đã quen với sự tự luyến của công tử nhà mình.
"Truyền thừa Chu Tước không bằng Huyền Vũ? Không đúng, lý ra mà nói Chu Tước Thanh Điển còn mạnh hơn Huyền Vũ Thánh Điển, hay là hắn thật sự không muốn hợp tác với ta?"
Mai Tử Họa nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không hiểu nổi.
"Công tử, chúng ta có đi Huyền Vũ Khư Hải không?" Có thị nữ lên tiếng hỏi.
"Chỗ thị phi thì tốt nhất là không nên đi, ra ngoài cũng lâu rồi, nên trở về thôi. Không được, ta vẫn phải đi, tên này muốn bỏ rơi ta, không dễ vậy đâu!"
Mai Tử Họa vừa nói, sắc mặt u sầu ban đầu lập tức trở nên kiên định.
Thành Thánh Thiên Vực, cảng Chu Tước, trong tòa đại điện nguy nga khí thế ngút trời.
Truyền nhân của thế gia Liễu Thánh Phong Duyên Quân, đang nhìn mấy người phía dưới bẩm báo tin tức.
Sắc mặt Phong Duyên Quân không biểu cảm, bên cạnh gã còn có bốn người, đều là trưởng lão cảnh giới Sinh Huyền của thế gia Liễu Thánh.
Dù cảnh giới Sinh Huyền là ở tông môn siêu cấp cũng thuộc loại trưởng lão cấp cao, xem như trụ cột của thế lực.
Khi không có Thánh Giả xuất thế, cảnh giới Sinh Tử thường là chiến lực cao nhất của tông môn.
Bên cạnh Phong Duyên Quân, tùy tiện là có bốn cường giả cảnh giới Sinh Huyền, trong thế gia Thánh Giả xem như khá mạnh rồi.
Ngoài ra, còn có Bán Thánh đi theo sau gã, ẩn mình trong bóng tối khiến người khác khó phát hiện.
Cảnh giới Tử Huyền thì không có ai, chủ yếu là vì cảnh giới Tử Huyền không thể vào Huyền Vũ Khư Hải, vào rồi ngược lại còn hại chết người khác.
Nếu Phong Duyên Quan quyết định đi Huyền Vũ Khu Hải, thì vị Bán Thánh này cũng không thể theo, chỉ có thể chờ ngoài Huyền Vũ Khư Hải.
“Tên khốn Liễu Hải kia, dám làm lộ tên ta, cũng không nghĩ xem rơi vào tay Lâm Tiêu thì còn có đường sống sao?"
Phong Duyên Quân nghe xong mấy người phía dưới báo tin, trong mắt lóe lên tia oán hận, bản thân gã chết cũng thôi, còn kéo gã theo cùng.
Như vậy, sức mạnh của lời đồn đã giảm sút đáng kể.
Phong Duyên Quân đứng dậy đi quanh, lạnh lùng cười nói: "Nhưng tên nhãi đó cũng to gan thật, dám chỉ đích danh khiêu chiến ta, xác định là hắn đi một mình à?"
Phong Duyen Quan khong tin, rang Lam Tieu dam đen Huyen Vũ Khư Hải một mình.
"Đúng là một mình hắn đến, không đúng, bên cạnh còn có Mai Tử Họa. Nhưng Mai Tử Họa với hắn hình như không cùng đường, hai người ra khỏi quán rượu thì chia tay rồi!"
Người thăm dò tin tức phía dưới tiếp tục nói.
Trong mắt Phong Duyên Quân lóe lên vẻ lạnh lẽo, trầm ngâm nói: "Kiêu ngạo như vậy? Thật sự nghĩ ta không dám giết hắn sao? Nếu không e ngại Đế Long Lệnh thì ở đảo Lôi ta đã giết hắn rồi."
"Tên này chắc tưong mình là đe tử Thần Sơn thì có thể muốn làm gì ở Thiên Vực Tà Hải cũng được, Thiên Vực Tà Hải đâu phải do hắn định đoạt!"
Có trưởng lao ho Liễu lạnh lùng nói.
Phong Duyên Quân bật cười, nói: "Ta tưởng hắn là người thông minh, sẽ khiêm tốn không dính vào vũng nước đục này, giờ phô trương như vậy, thật sự coi thường thế gia Liễu Thánh ta!"
"Công tử, chúng ta có đi Huyền Vũ Khư Hải không?"
Phong Duyên Quân lạnh lùng nói: "Đi, tất nhiên phải đi, hắn muốn chơi thì ta sẽ chơi với hắn thật vui. Ta muốn phát động Ma Vũ Lệnh, truy nã người đứng đầu bảng Lang Nha Lâm Tiêu, xem hắn đối phó ta thế nào, thật sự tưởng đệ nhất bảng Long là vô địch thiên hạ à? Tự tìm đường chết!"
...
Huyền Vũ Khư Hải là cấm địa trên Thiên Vực Tà Hải, diện tích rộng lớn, nguy hiểm trùng trùng, tồn tại vô số yêu thú biến dị.
Năm xưa đại chiến Thượng Cổ, đã đánh vỡ toàn bộ Thiên Vực, mười vạn năm trôi qua, Thiên Vực Tà Hải vẫn còn nhiều cấm địa, lưu lại sức mạnh của Thần linh năm xưa.
Huyền Vũ Khư Hải chính là một trong số đó, thực lực càng cao, càng dễ dẫn phát những dòng sức mạnh Thần linh còn sót này.
Đạt đến cảnh giới Tử Huyền chắc chắn sẽ chạm vào những sức mạnh Thần linh còn sót, khi chạm vào, dưới cảnh giới cấp Thánh chắc chắn sẽ chết.
Ngoài ra, khu vực đó không gian cực kỳ bất ổn, muốn tự mình vượt qua gần như không thể.
Chỉ có thông qua chiến hạm cấp Thánh, mới có thể an toàn đến được vùng biển đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!