Xoẹt xoẹt xoẹt!
Đúng lúc này, trên boong tàu xuất hiện ba người, ba người này vừa đến đã khiến trong mắt nhiều tà tu lộ ra vẻ sợ hãi.
Người cầm đầu mặc áo trắng tinh không nhiễm bụi trần, sau lưng vác thanh đao lớn trông rất khoa trương.
Nhìn thấy thanh đao đó, rất nhiều người trên boong tàu đã đoán ra thân phận của gã.
Khấu Thiên Hóa - một ác ma xếp trong hạng ba trăm của bảng Hắc, cái đầu của gã đã bị treo thưởng ở thánh địa.
Mọi người nhanh chóng nghĩ đến Ma Vũ Lệnh, nếu Khấu Thiên Hóa là vì Lâm Tiêu mà đến, thì e rằng cơ hội của họ rất mong manh.
Nếu chọc giận người này, không chừng còn bị giết chung.
Khấu Thiên Hóa dám khiêu chiến với thánh địa, chủ yếu vì gã có chỗ dựa rất lớn, sư phụ gã là nhân vật lớn trong tà đạo Bạch Cốt Đao Thánh.
Hai người bên cạnh gã cũng đều có lai lịch không nhỏ, một nam một nữ, nam là Nguyên Hoành Ưng, da trắng, ngoại hình tuấn tú, làn da tái nhợt, đôi mắt độc ác sắc bén như mắt chim ưng.
Nghe nói người này từng là đệ tử bị phế truất của thánh địa Thiên Viêm Tông, từng bái Thánh Giả làm sư phụ, sau khi phạm môn quy thì đi theo Khấu Thiên Hóa.
Người nữ kia có vẻ ngoài mềm mại quyến rũ, có phong thái của phụ nữ trưởng thành, được gọi là Thạch phu nhân, là sát thủ nổi tiếng của Thiên Vực Tà Hải.
Thân hình nàng ta nóng bỏng, toàn thân quấn băng vải đen, để lộ làn da trắng nõn đầy đặn. Vừa nhìn đã khiến người ta liên tưởng mông lung, nhưng ai biết đến tên nàng ta thì chắc chắn không muốn trêu chọc.
"Xem ra lần này Lâm Tiêu chết chắc rồi, toàn là các ông lớn của cảnh giới Sinh Huyền!"
"Uy lực của Ma Vũ Lệnh quả thật không nhỏ."
“Phong Duyên Quân cũng tự mình đến, nếu ta là hắn thì chắc chắn không nhung tay vao vung nước đuc nay, Huyen Vũ Khu Hải không phải là nơi hắn nên đến."
Chiến hạm cấp Thánh rất lớn, một chiến hạm có thể chở mấy ngàn người, ngoài boong tàu thì các nơi khác cũng đều đứng đầy người.
Khấu Thiên Hóa mặc áo bào trắng, nhanh chóng bước về phía Lâm Tiêu, trong mắt gã không chút che giấu sát ý.
'Ngưoi la Lam Tieu đung đau bang Lang Nha ha?" Khấu Thiên Hóa lên tiếng
hỏi.
"Là ta."
Lâm Nhất đặt trúc giản xuống, nhìn gã nói, ánh mắt sâu thẩm như giếng cổ không gợn sóng.
"Xem ra ngươi không hiểu Ma Vũ Lệnh có nghĩa gì lắm. Ta với ngươi không oán không thù, ta muốn lấy đầu của ngươi!"
Khi Khấu Thiên Hóa nói câu này, ánh mắt quét qua những người khác trên boong tàu, trong mắt đầy vẻ cảnh cáo.
“Cút."
Lâm Nhất nói thẳng.
Khấu Thiên Hóa nghe vậy thì sững sờ, trong mắt hiện lên ánh máu lạnh lẽo, tên này chỉ là con mồi, mà dám ngông cuồng như thế.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!