Trình Thông có vẻ rất căng thẳng, nhưng trong sự căng thẳng đó cũng có chút mong chờ.
Dù sao thì những dị tượng gần đây cho thấy Huyền Vũ Khư Hải rất bất ổn, không cẩn thận có thể đạt được kỳ ngộ lớn.
"Ta xem trong trúc giản viết rằng nơi này rất không an toàn, có rất nhiều điềm xấu." Lâm Nhất ngẩng đầu nói.
Trình Thông gật đầu, trầm ngâm nói: "Dù sao cũng là nơi thần chiến diễn ra có rất nhiều cấm kỵ tồn tại, vài điều cấm thì không nên đụng tới là được. Ví dụ như đám Quỷ Giao ban nãy, nếu nghe thấy tiếng hát thì tuyệt đối không được bị mê hoặc, rất có thể sẽ bị dẫn tới biển chết, nơi đó ngay cả Thánh Giả cũng vào mà không ra.”
Biển chết chính là nơi sâu nhất của Huyền Vũ Khư Hải, nơi đó có rất nhiều truyền thuyết kinh hoàng, trong trúc giản mà Lâm Nhất đã đọc qua, cũng nhấn mạnh điều đó nhiều lần.
"Người chết nhiều rồi, tự nhiên sẽ sinh ra điềm xấu, giữ lòng kính sợ là được."
Lão ăn mày trên thuyền Huyền Quy uống ngụm rượu, nhẹ giọng than thở.
Trình Thông cười nói: "Lão tiên sinh từ khi lên thuyền Huyền Quy đến giờ uống rượu không ngừng, tửu lượng đúng là không tệ!"
Lão ăn mày cười nói: "Ngươi có muốn không?"
“Không, không cần đâu."
Trình Thông bịt mũi, vội vàng lùi về sau mấy bước.
“Ha ha, không hiểu rượu gì cả, đây là rượu ngon ta cất giữ tận đáy rương, ủ nghìn năm, đương nhiên là có chút mùi vị."
Lão ăn mày cười híp mắt nói, sau đó quay sang nhìn Lâm Nhất: "Tiểu huynh đệ có muốn chút không?"
Lâm Nhất không nói gì, không trả lời.
Lão ăn mày cười, đưa rượu cho người đàn ông đội nón lá, người đàn ông đội nón lá tỏa ra sát khí nhẹ, biểu đạt thái độ của mình, tránh xa ra.
Lão già cười gượng gạo, không để bụng.
“Đưa ta đi, ta muốn uống."
Phu nhân nhẹ giọng nói.
Lão ăn mày hơi sững người, nhưng rất dè chừng không dám đến gần, còn chủ động giữ khoảng cách với nàng ta.
"Ta đáng sợ đến thế sao?"
Phu nhân cười nói.
"Không, không có." Rõ ràng lão ăn mày rất sợ, tay run rẩy đưa bình rượu ra.
Phu nhân nhận lấy, ngửi thử, không uống, cười nói: "Quả nhiên là Phần Nguyệt, ủ nghìn năm, không giả, ta sẽ không khách sáo nữa.”
Nàng ta cất rượu vào trong túi, lão ăn mày giận mà không dám nói gì.
“Lão tiên sinh, ngồi bên cạnh ta đi, chúng ta trò chuyện chút, ta cũng có nghiên cứu về rượu." Phu nhân cười tủm tỉm nói, khiến người khác sởn cả gai ốc.
“Thôi thôi."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!