Hai vị chúa tể liên tiếp tử trận, nhất thời, cả Thiên Thần lục địa bị cảm xúc bi thống bao phủ, chúa tể, đây chính là người trụ cột của tất cả võ giả trong Thiên Thần lục địa, chiến đấu đến bây giờ vẫn bị hạ thủ.
Ngoại trừ bốn chiến tuyến lớn, ở hầu khắp các thành phố, các hộ gia đình đều treo khăn trắng và dựng tang lễ để tỏ lòng thành kính với hai vị Man Thú chúa tể và Bá Quyền chúa tể.
Ở Tây Quan thành, các chúng chúa tể đã đích thân sắp xếp một tang lễ cho hai người họ, bởi vì trận chiến vẫn chưa kết thúc nên thi thể của Bá Quyền chúa tể không được chôn cất, mà Man Thú chúa tể còn thảm hại hơn khi đến thi thể còn không có, các vị chúa tể chỉ có thể sử dụng y phục của Man Thú làm một ngôi mộ.
Đứng trước hai linh vị, chúng chúa tể tỏ vẻ quyết tâm, để chống lại đám người tu ma giả, Thiên Thần lục địa có thể trả bất cứ giá nào, đúng như Bá Quyền chúa tể nói khi hấp hối, dù có đánh trăm trận trong hàng trăm, hàng ngàn năm, Thiên Thần lục địa cũng đánh tới cùng mà không e ngại.
“Hai vị lão tổ, ở dưới đó chờ chúng tôi, đừng lo lắng chuyện ở Thiên Thần lục địa, chúng tôi cho dù có chết cũng sẽ bảo vệ tốt Thiên Thần lục địa.” Các chúng chúa tể trầm giọng nói.
Trong trận chiến đầu tiên, bốn Đạo Hoàng Cảnh đại năng thất thủ, Thiên Thần lục địa mất hai vị chúa tể mà bên phía tu ma giả cũng ngã xuống hai Tôn Ma Hoàng. Đây mới chỉ là bắt đầu. Tin rằng thời gian trôi qua, vẫn như cũ sẽ còn Đạo Hoàng Cảnh đại năng thất thủ.
Chiến tranh càng ngày càng ác liệt, ngay cả Hoảng Cảnh đại năng đều bị thương vong, chưa nói đến những người bên dưới, huống chi cường giả Đạo Tôn Cảnh, Đạo Vương Cảnh gần như mỗi trận chiến đều sẽ gục xuống hơn mười người.
Cuộc chiến không vì bốn tên Đạo Hoàng Cảnh đại năng thất thủ mà thay đổi, ngược lại, nó cho thấy kết quả ngày càng khốc liệt.
Cùng lúc chiến tranh càng lúc càng nghiêm trọng, chiến tuyến Nam Phong vực cũng cực kì bi thảm, bởi vì khóa thiên đại trận, các võ giả tụ tập trên chiến tuyến đều là nhân tài trẻ tuổi của hai bên. Mặc dù số lượng người ít nhưng độ ác liệt của trận chiến vẫn không thua kém ba chiến tuyến lớn còn lại.
Phải biết rằng tất cả những thiên kiêu trẻ tụ họp ở đây đều là những tài năng trẻ đến từ hai châu lục, lúc bình thường thì những đỉnh tiêm thiên kiêu yếu nhất cũng là đối tượng được vô số người tôn sùng nhưng ở đây, những thiên kiêu này lại gục xuống từng ngày.
Giống như thế giới bên ngoài, trận chiến trong khóa thiên địa trận đang ngày càng gay gắt, thiên kiêu của hai bên đã mất đi mấy chục người, hàng trăm thiên kiêu ban đầu mang theo lúc này chỉ còn lại không đến bảy mươi người. Thương vong đã có thể được coi là lớn, dù sao mỗi thiên kiêu là một bảo bối nhưng ở đây, tính mạng của thiên kiêu đã trở thành thứ ít giá trị nhất.
Từng người từng người thiên kiêu đã thất thủ. Điều đáng mừng duy nhất là kiêu vương và Ma Thánh thân truyền vẫn chưa xuất hiện tình huống thương vong, bất quá càng ngày càng chiến đấu ác liệt, kiêu vương và Ma Thánh thân truyền trạng thái mỗi lúc một lụi dần .
Giống như Đạo Hoàng Cảnh đại năng, tần suất và cường độ của các trận chiến đang tăng lên từng ngày do đó, vết thương cũ chưa lành vết thương mới lại tới. Vì vậy, tất cả các kiêu vương và Ma Thánh thân truyền cũng đã đên đều đã là ngọn đèn cạn dầu. Có lẽ không bao lâu nữa sẽ xuất hiện tình huống kiêu vương hoặc Ma Thánh thân truyền sụp đổ.
Hơn nữa, với những trận chiến liên tục, bảo vật cứu mạng của mọi người đã gần như cạn kiệt, đến giờ, cho dù là Tiêu Trần hay Hạo Thiên và những người khác trên người bọn họ đã không còn bảo vật cứu mạng nào nữa, phù triện, đan dược còn lại không đáng là bao.
Một trận hỗn chiến khác lại nổ ra trong khóa thiên đại trận. Không nhớ rõ đã giao thủ bao nhiêu lần, nhiều lần giao thủ như vậy, Hạo Thiên hiểu rất rõ về thủ đoạn của Tiêu Trần nên sát thương của linh hồn trảm kích giảm đáng kể.
Sau một phen kịch chiến phải trả giá bằng việc hạ gục một vài thiên tiêu, hai bên lần lượt rút lui mà kết quả như vậy đối với mọi người có thể nói là chuyện thường tình.
Quay trở lại chủ thành, Tiêu Trần hỏi kiêu vương Cố Mộ hỏi: "Chúng ta đã có bao nhiêu thương vong trong trận chiến này?"
“Ba đỉnh tiêm thiên kiêu và một tuyệt thế thiên kiêu phải bỏ mạng, xem như là một trận chiến tương đối khốc liệt.” Nghe thấy lời nói của Tiêu Trần, Cố Mộ trầm giọng đáp.
Ba đỉnh tiêm thiên kiêu và một tuyệt thế thiên kiêu đã ngã xuống trong trận chiến này, chỉ bốn người chết mà cái giá phải trả đã rất nặng.
“Thu thập thi thể của bọn họ, chúng ta đi đến chính điện.” Đám người thu thập thi thể của bốn người thiên kiêu, sau đó Tiêu Trần dẫn mọi người đi vào chính điện.
Những người trong đại điện đang ngồi cùng nhau, sau trận đại chiến này, đám kiêu vương đã trưởng thành hơn trước rất nhiều, như thể đã trưởng thành qua một đêm.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!