Trong một khoảnh khắc, Tiêu Trần đột nhiên cảm giác được vận mệnh thật khủng bố, mặc dù không nhìn thấy cũng không sờ được, chỉ có điều vận mệnh thật sự tồn tại, bất kỳ người nào cũng không trốn được vòng quay của vận mệnh.
Có lẽ mỗi người từ khi sinh ra cũng đã ở trong vòng xoáy của vận mệnh, dù là Thánh giả trên thế gian, hay người thường không có tu vi, đều đã ở trong vòng xoáy vận mệnh đó, không trốn được cũng không cách nào tránh khỏi.
Bây giờ đối với Tiêu Trần mà nói, vận mệnh vô cùng sâu xa huyền bí, vừa nãy chỉ là cảm nhận được một chút, có lẽ cho dù là Thánh giả, thậm chí đã tới cảnh giới Á Thánh, Đại Thánh, cũng chưa chắc có thể hiểu hết sự huyền diệu của vận mệnh.
Không nghĩ nhiều nữa, han xoay ngưoi đi Thien Kiem Phong, chuyện của Tiêu Thánh, Tiêu Trần không muốn thay đổi gì cả, hoặc là nói thuận theo tự nhiên mới là kết quả tốt nhất với Tiêu Thánh rồi.
Một đường đi lên Thiên Kiếm Phong, bởi vì đại chiến xảy ra liên tục, rất nhiều đệ tử trong Cửu Tiêu Cung đều đã ngã xuống, vì vậy nhìn toàn bộ Cửu Tiêu Cung có chút thê lương, tất nhiên không chỉ có Cửu Tiêu Cung, mà tất cả các thế lực của Thiên Thần lục địa đều như vậy.
Đi thẳng đến Vô Trần cư, ở bên ngoài chinh chiến gần khoảng hai tháng, Tiêu Trần quả thật lo lắng cho Tần Thủy Nhu, dĩ nhiên còn cả Bách Hoa Tiên Tử cũng khiến trong lòng Tiêu Trần cảm thấy lo lắng, định sau khi xác nhận Tần Thủy Nhu không sao thì hôm sau lập tức đi Thiên Đan cốc gặp Bách Hoa Tiên Tử, dù sao từ sau khi vào Ngũ Hành Đạo Cung, Tiêu Trần cũng chưa từng gặp lại Bách Hoa Tiên Tử.
Trong lòng đã có kế hoạch, chỉ là Tiêu Trần không nghĩ tới, sau khi chính mình bước vào Vô Trần cư, hai tuyệt sắc mỹ nữ rất nhanh đã đi đến, hai người này rõ ràng là Tần Thủy Nhu và Bách Hoa Tiên Tử.
Nhìn thấy Bách Hoa Tiên Tử, Tiêu Trần đầu tiên là sửng sốt, không nghĩ tới nàng lại có thể ở chỗ này, hơi nghiêng người nhìn Tiêu Trần, Bách Hoa Tiên Tử mỉm cười nói.
"Ta ở Thiên Đan Cốc không đợi được công tử, hôm trước Thủy Nhu tỷ tỷ tự mình đến Thiên Đan Cốc đón ta, mong công tử đừng trách."
Chính Tan Thủy Nhu đen Thiên Đan Cốc đón Bách Hoa Tiên Tử? Nghe lời này, vẻ mặt Tiêu Trần đầy khó tin nhìn Tần Thuy Nhu, trong mắt tràn đầy nghi hoặc, đây là tình huống gì? Tần Thủy Nhu lại có thể tự đi đến Thiên Đan Cốc để đón Bách Hoa Tiên Tử?
Đối với cái nhìn chăm chú của Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu lạnh lùng nói một câu:
"Tiểu tình nhân bên ngoài, ta không giúp chàng đón về chẳng phải làm chàng lo lắng sao? Hừ ... "
Nghe câu này, Tiêu Trần lập tức hiểu, Tần Thủy Nhu hẳn đã biết chuyện giữa mình và Bách Hoa Tiên Tử, đối với việc này, Tiêu Trần cũng không cảm thấy kỳ lạ, dù sao khi đó ở Thành Ngũ Hành, có rất nhiều người biết chuyện Bách Hoa Tiên Tử đỡ giúp cho hắn một đao.
Nhìn thấy sắc mặt Tần Thủy Nhu không được tốt, Tiêu Trần tươi cười đi đến nắm lấy tay nhỏ của Tân Thủy Nhu nói:
"Vẫn là phu nhân suy nghĩ chu đáo, ha ha."
Luc trước vẫn chưa noi chuyen Bách Hoa Tiên Tử cho Tần Thủy Nhu, chủ yếu do lúc đó Thiên Kiếm Phong xảy ra chuyện như vậy, Tiêu Trần không có tâm tình để suy nghĩ tới việc này, mà hiện tại Tần Thủy Nhu tự mình nói ra, rõ ràng là nổi lòng ghen.
Vẻ mặt tươi cười lấy lòng Tần Thủy Nhu, chỉ có điều đối mặt với sự lấy lòng của Tiêu Trần, Tần Thủy Nhu cũng không chút nguôi giận, mà đối với điều này, Bách Hoa Tiên Tử bên cạnh cũng không nói gì, chỉ là mỉm cười nhìn hai người.
Thực ra Bách Hoa Tiên Tử đi vào Vô Trần cư cũng đã gần nửa tháng, cho tới bây giờ, Tân Thủy Nhu đối xử với nàng ấy không tệ, chẳng qua bây giờ nhìn thấy Tiêu Trần, đương nhiên Tần Thủy Nhu muốn cảnh cáo Tiêu Trần, sau này muốn trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài, vậy thì cần phải hiểu rõ.
Tức giận hất cánh tay Tiêu Trần ra, Tần Thủy Nhu bước lên kéo lấy Bách Hoa Tiên Tử bỏ đi, chỉ để lại một câu đơn giản:
"Đêm nay tự mình tìm chỗ ngủ đi."
Bị Tần Thủy Nhu lôi kéo, Bách Hoa Tiên Tử quay đầu vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Tiêu Trần, mà khi thấy hai nàng rời đi, trong lúc nhất thời Tiểu Trần cũng không hiểu được rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?
Tình huống gì vậy? Hai nữ nhân đứng cùng phe? Chính mình lại thành mục tiêu công kích của các nàng.
Vẫn không rõ trong khoảng thời gian này trên người hai nàng đã xảy ra chuyện gì, Tiêu Trần đương nhiên không biết, thật ra Tần Thủy Nhu cũng không chán ghét Bách Hoa Tiên Tử.
Nói thế nào nhỉ, Bách Hoa Tiên Tử không chỉ có tri thức, hiểu lễ nghĩa, hơn nữa dù từng là người trong giang hồ nhưng Bách Hoa Tiên Tử lại giữ mình trong sạch, quan trọng hơn, Bách Hoa Tiên Tử thật sự thích Tiêu Trần, như vậy, Tần Thủy Nhu hiển nhiên sẽ không chán ghét nàng, sở dĩ như vậy nhưng cũng chỉ vì Tần Thủy Nhu dở chút tính tình phụ nữ.
Trực tiếp bị hai nữ nhân nhắm vào, Tiêu Trần thở dài bất đắc dĩ, chẳng qua như vậy cũng tốt, Bách Hoa Tiên Tử cũng đến Vô Trần cư, vậy hắn cũng không cần tự mình đi tới Thiên Đan cốc một chuyến nữa, lại càng không cần phải nghĩ cách giải thích với Tần Thủy Nhu, còn chút tâm tư trong lòng Tần Thủy Nhu thì chỉ có thể dỗ dành nàng nhiều hơn nữa vậy.
Suốt ngày hôm đó, Tần Thủy Nhu đều lạnh nhạt với Tiêu Trần, cũng chỉ có Bách Hoa Tiên Tử dịu dàng mỉm cười với hắn.
Cả ngày không có tu luyện, từ đầu tới cuối Tiêu Trần đều đi sau lưng Tần Thủy Nhu, hai nàng ở trong hoa viên nói chuyện phiếm, Tiêu Trần cũng đến gần, vẻ mặt tươi cười nói:
"Phu nhân, ta mang đến một ít linh quả, nàng nếm thử chút, hương vị rất không tệ."
"Không ăn."
Nghe Tiêu Trần nói lời này, thấy hắn đang một mâm linh quả đi tới, Tần Thủy Nhu trực tiếp tức giận từ chối.
Bị Tần Thủy Nhu không nể tình từ chối, Tiêu Trần cũng không tức giận, hắn dứt khoát ngồi xuống bên cạnh, thấy thế, Tần Thủy Nhu hung hăng liếc hắn một cái.
Cứ như vay, mai đen khi đem đen, cơn gian của Tần Thủy Nhu mới chậm rãi lắng xuống, ngồi đối mat cung Tiêu Trần ở trong phòng, Bách Hoa Tiên Tử đã tự về phòng nghỉ ngơi, nhìn Tiêu Trần trước mắt, Tần Thủy Nhu lạnh như băng nói:
"Chàng thật sự biết sai rồi?"
"Thật sự đã biết."
Nghe Tần Thủy Nhu nói như vậy, vẻ mặt Tiêu Trần thành thật trả lời.
"Có quỷ mới tin chàng."
"Phu nhân, ta là tướng công của nàng, nếu ngay cả nàng cũng không tin ta, vậy còn ai tin ta nữa?"
Đối mặt với vẻ mặt lạnh lùng của Tần Thủy Nhu, Tiêu Trần chủ động đi lên, đang nói thì cúi xuống, cũng không cần biết Tần Thủy Nhu có đồng ý hay không, một tay ôm lấy nàng đi về giường.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!