Toàn bộ Tiêu gia, tổng cộng đạt hai trăm danh ngạch, cho nên lần này chỉ cần là tộc nhân Tiêu gia có thiên phú không tồi, về cơ bản đều đến Vô Trần cư, chuẩn bị ngày mai theo Tiêu Trần cùng đi đến Thiên Thần Sơn.
Đối với việc các Chúa Tể quan tâm Tiêu gia như vậy, trong lòng Tiêu Trần dĩ nhiên vô cùng cảm tạ, có thể cho một Tiêu gia nho nhỏ tròn hai trăm danh ngạch, đây đã là một chuyện cực kỳ xa xỉ, hơn nữa, có thể đến các lục địa khác rèn luyện, đối với người Tiêu gia mà nói, cũng là một cơ duyên lớn.
Tuy rằng so với Thiên Thần lục địa, bên ngoài dĩ nhiên nguy hiểm hơn, nhưng lại dễ dàng đột phá cảnh giới cao hơn, điều này phải xem lựa chọn của bản thân, muốn leo lên đỉnh cao của võ đạo, hay là muốn bình thản sống hết một đời, chẳng qua nghĩ đến chỉ cần là một người có tâm huyết, đương nhiên là muốn giẫm lên đỉnh cao của võ đạo, trở thành cường giả một phương rồi.
An bài chỗ ở cho mọi người tại Thiên Kiếm Phong xong, còn lại hai người là Tiêu Kình và Bạch Như Nguyệt thì được Tiêu Trần lưu lại Vô Trần cư.
Vào đêm, một nhà Tiêu Trần, còn có Tan Thủy Nhu và Bách Hoa Tiên Tử ngồi vây chung một chỗ, vừa ăn linh quả uống nước trà, vừa tán gẫu từng câu, bầu không khí vô cùng hòa hợp, mà chỉ sợ lần đoàn tụ này cũng là việc xưa nay khó có được của một nhà Tiêu Trần, dù sao rời nhà nhiều năm, Tiêu Trần lại chỉ quay về Tiêu gia vỏn vẹn đúng một lần.
Đối với Bách Hoa Tiên Tử, Tiêu Kình và Bạch Như Nguyệt cũng không có chút phản cảm nào, chung quy làm phụ mẫu, có thể có thêm một nàng dâu thông minh lại xinh đẹp như Bách Hoa Tiên Tử, tuyệt đối là một chuyện tốt. Xem ra ở chỗ Nhị lão, chỉ cần Tần Thủy Nhu có thể tiếp nhận, vậy bọn họ đương nhiên không có vấn đề gì.
Người một nhà trò chuyện tới đêm khuya, lúc này từng người mới trở về phòng nghỉ ngơi, sáng sớm hôm sau, sắc trời chỉ vừa mới rạng lên, bên trong Cửu Tiêu Cung đã vang lên một tiếng chuông kêu, cùng với tiếng chuông vang lên, mọi người cũng chạy tới quảng trường của Cửu Tiêu Cung. Hôm nay mọi người sẽ lên đường tiến đến Thiên Thần Sơn, sau đó rời khỏi Thiên Thần lục địa.
Tại quảng trường Thiên Kiếm Phong, bởi vì sau khi Thiên Kiếm Phong gặp kiếp nạn gian nan, số người may mắn sống sót đã không còn lại bao nhiêu, cho nên lúc này tụ tập tại quảng trường Thiên Kiếm Phong hầu như đều là người của Tiêu gia do Tiêu Trần dẫn đầu.
Đứng ở bên cạnh mẫu thân, nói thật, lần này Bạch Như Nguyệt cũng muốn rời khoi Thien Thần lục địa, trong lòng Tiêu Trần vô cung lo lắng, thứ nhất tu vi mẫu thân vốn không cao, bây giờ cũng chỉ đến Thiên Nhân Cảnh, hơn nữa, tu vi của Bạch Như Nguyệt có được hầu hết đều thông qua đống thiên tài địa bảo, sức lực chiến đấu so với người ở cùng cảnh giới có thể nói là ở hạng chót.
Vả lại ngày thường Bạch Như Nguyệt hầu như không chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu gần như là số không, như vậy khi đến lục địa hoàn toàn xa lạ, nếu gặp phải nguy hiểm, khả năng sống sót của Bạch Như Nguyệt rất thấp.
Có ý muốn khuyên bảo Bạch Như Nguyệt ở lại Thiên Thần lục địa, chẳng qua Tiêu Trần cũng hiểu rõ, bản thân có thể dùng thiên tài địa bảo đưa tu vi Bạch Như Nguyệt đến Thiên Nhân Cảnh, nhưng sau đó thì sao? Dựa vào thiên tài địa bảo có thể đưa tu vi Bạch Như Nguyệt đến Đạo Vương Cảnh, Đạo Tôn Cảnh ư? Rõ ràng là rất khó khăn, mà không có tu vi, tuổi thọ Bạch Như Nguyệt sẽ rất ngắn, Tiêu Trần không muốn trăm năm sau, mẫu thân lại trở thành một đống cát bụi.
Vì lẽ đó, dù lo lắng cho an toàn của Bạch Như Nguyệt, nhưng Tiêu Trần lại không tìm được lý do khuyên bảo Bạch Như Nguyệt.
Đến lúc đó cũng chỉ có thể bảo vệ an toàn của Bạch Như Nguyệt cho tốt, với lại, chính hắn cũng không biết lục địa bên ngoài như thế nào, ai có thể xác định bên ngoài nhất định vô cùng nguy hiểm chứ?
Trong lòng nghĩ như vậy, Tiêu Trần cũng dần bình tĩnh trở lại.
Ngay tại quảng trường Thiên Kiếm Phong, chờ đợi khoảng nửa canh giờ, một gã cường giả Đạo Vương Cảnh đến từ Huyết Đao Phong từ từ bay đến, đồng thời hơn mười yêu thú phi hành cũng chậm rai hạ xuống quảng trường Thiên Kiếm Phong.
“Bái kiến Yêu Kiếm Kiêu Vương, yêu thú phi hành đã chuẩn bị kỹ càng, có thể lên đường bất cứ lúc nào."
Cường giả Đạo Vương Cảnh này chính là người chuyên môn phụ trách tiếp đón người Tiêu gia, chỉ là lúc này hắn đối mặt với Tiêu Trần lại vô cùng cung kính. Nghe lời này của cường giả Đạo Vương Cảnh, Tiêu Trần đáp lễ lại nói:
“Đa tạ tiền bối, vậy thì làm phiền tiền bối."
“Yêu Kiếm Kiêu Vương khách sáo rồi."
Hai người chao hỏi vai câu rồi Tiêu Trần ra lệnh cho mọi người Tiêu gia leo lên yêu thú phi hành, sau đó hơn mười yêu thú phóng lên cao, ngay lập tức bay về phía chân trời, hướng đến Thiên Thần Sơn.
Toàn bộ Cửu Tiêu Cung, hễ là người có chút thực lực, có thiên phú, lần này đều phải rời khỏi Thiên Thần lục địa, sau đám người Tiêu Trần, trên tám ngọn núi còn lại, cũng có rất nhiều yêu thú phóng lên cao, mà các võ giả trên Vấn Đạo Cảnh thì cưỡi gió đạp mây đuổi theo.
Đợi đến sau khi tất cả mọi người rời khỏi Cửu Tiêu Cung, toàn bộ Cửu Tiêu Cung rất nhanh yên tĩnh lại, bây giờ tất cả cường giả Cửu Tiêu Cung đã rời đi hết, chỉ còn lại một ít người già yếu, hoặc còn có các đệ tử thiên phú không xuất chúng, bọn họ cũng không rời khỏi Thiên Thần lục địa, mà tiếp tục ở lại tu hành trong Cửu Tiêu Cung.
Giống như Cửu Tiêu Cung, các thế lực của bảy đại Chúa Tể khác cũng đều dồn dập xuất phát tới Thiên Thần Sơn, bốn phương tám hướng chi chít yêu thú phi hành liên tục tập hợp đến Thiên Thần Sơn.
Lan truoc cac cuong gia hoi tu tai Thien Than Son la vì chong lai dai quan tu ma giả, mà lần này mọi người tu họp trên Thiên Thần Sơn, lại là vì rời khỏi Thiên Thần lục địa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!