Vừa xuất hiện đã khiêm tổn tự xưng là vãn bối, tuy thân là Tam hoàng tử của đế quốc, nhưng mà Sở Vô Minh cũng không có một chút cảm giác vênh váo hung hãng, chỉ có riêng khi chất hơi thở bá đạo từ bên trong huyết mạch không che giấu được phát ra.
Nhìn thấy lầu các Sở Võ Minh ở phía trên, ngồi ở trong đình Tiêu Trần mìm cười nói:
"Tam hoàng tứ này có chút thủ vị, cho người ta cám giác tưởng mạo đế vương, còn đối nhân xứ thể vô củng khiêm tốn, ớ trước mặt các đại gia tộc tự xưng là vãn bối, chiêu này của hần chỉ sợ phải dụng không ít tâm tư."
Tiêu Trần đánh giá Sở Vô Minh rất cao, quả nhiên ngay lúc Tiêu Trần đang nói, những đại gia tộc đang ngồi đều đứng lên hành lễ, trong đó lấy tộc Đạo Vương Cảnh cường giả Tưởng Thẩm Hàn Dương tứ đại gia tộc đi đầu, đều cung kinh hành lẻ với Sở Vô Minh.
"Điện hạ khách khi, lần này Huyễn Nguyệt đại hội có thể được điện hạ tự mình chủ trì, chính là phúc phận của chúng ta."
"Các vị quá khen, mời ngồi, mau mau mời ngồi, cũng không chậm trẻ thời gian của mọi người, Huyễn Nguyệt đại hội lập tức bắt đầu, người đâu mang Huyễn Nguyệt Quả ra đây."
Nhiệt tình mời mọi người ngồi xuống, Sở Võ Minh lập tức nhìn binh lính Cẩm vệ quân sau lưng hét to.
Dựa vào lời Sở Vô Minh vừa nói, Huyền Nguyệt đại hội cũng chính thức bắt đầu, vài tên bình lính Cấm vệ quân nhanh chóng hộ tổng một bàn khoảng chừng trăm Huyễn Nguyệt Quả đưa đến trước mặt Sở Vô Minh.
Mọi người đều biết, Huyền Nguyệt cố thụ trăm năm mới kết quả một lần, mà mỗi lần kết quả, Thiên Phong Thánh Tông trực tiếp lấy đi bốn phần, chính là hai trăm quả, mà hoàng thất lại độc chiểm hai phần, chính là một trăm quả, cuối cùng Tứ Đại Thân Vương cùng Bát Đại Chư Hầu đều chiếm một phần, lại bỏ đi một trăm quả, như thế cuối cùng còn lại hai phần, mới đến lượt các đại gia tộc phân chia.
Một trăm Huyễn Nguyệt Quả trước mắt này, chính là mục tiêu lần này của các đại gia tộc, nhìn tới hai phần Huyễn Nguyệt Quả cuối cùng kia, các đại gia tộc ở đây đều c về mặt hừng hực nồng nhiệt, nhất là tứ đại gia tộc Tưởng Thấm Hàn Dương, bọn họ chính là mạnh nhất trong tất cả các đại gia tộc, lấy được Huyễn Nguyệt Quả cũng là nhiều nhất.
Giống với những người khác, ánh mắt Tiêu Trần cũng gât gao nhìn châm châm Huyền Nguyệt Quá, từ trong ra ngoài nhin không có cái gì đặc biệt, cũng tương tự linh qua thông thường, chí co điều ở bên trên mỗi một Huyen Nguyệt Quả, rõ ràng đều có thế nhìn thấy một ấn ký hình trăng khuyết.
Lúc mọi người đang nhìn chẵm chú, Sở Võ Minh cao giọng nói:
"Quy tắc chắc hần các vị đều đã biết, như vậy lập tức bật đầu đi, không biết vị thiên tai nao đau tien sẽ lên đai khieu chien quan hung thiên hạ?"
Quy tắc của Huyễn Nguyệt đại hội rất đơn gián, ngay phía trước cho lâu các cúa Sớ Vô Minh có một đài luận võ, những người Thiên Nhân giá xuất chiến của các gia tộc đều có thế lên đài, mỗi một lần thăng là có thế nhận một Huyền Nguyệt Quả, thắng đến cuối cùng tất cả người xuất chiến của các gia tộc đều thua trận, như vậy Huyên Nguyệt đại hội coi như là kết thúc.
Quy tắc cùng quy tắc phòng thủ có chút giống nhau, nghe lời này của Sở Vô Minh, rất nhanh đã có một tên nam tử thân hình thấp bé làn da ngăm đen lên đài, là người đầu tiên lên đai, bốn vị Thiên Kiêu Tham Thiên Phong giống nhau đều nở nụ cười xem thường, tên này hiển nhiên là đang tìm chết.
Theo sau tên nam tử ngăm đen lên đài, rất nhanh đổi thú của hần cũng xuất hiện, bên kia là một Thiên Nhân Cảnh võ giả của một gia tộc, hai bên trên đài đứng đối mặt nhau, lập tức hướng đối phương thi lễ, sau đó chính là đại chiến.
Đại hội vừa bất đầu, thời điểm lên sân này hiển nhiên sẽ không phái cường giá gi, nhin hai người trên đài giao chiến, mặt Tiêu Trần lộ về cười nhạt, lực thực hai người này bình thường, cũng không có chỗ nào sáng chói.
Trên cơ bản xuất thủ đầu tiên cũng sẽ không phải là cường giả, kết thúc ba trận liên tiếp, không ngoài dự liệu của Tiêu Trần, ba trận chiến này, không có một ai có thế thăng hết, cơ hồ đều là thầng được một trận, nhưng rất nhanh đã bị những người khác đánh bại.
Bất quá cho dù như thế, có thể thắng được một trận cũng đã làm cho gia tộc bọn họ vui vé ra mặt, bới vi một trận thắng lợi, vậy có nghĩa là một Huyên Nguyệt Quá đã vào tay.
Ngồi ở trên lâu các, vẻ mặt Sở Vô Minh từ đầu tới cuối không có mỉm cười nhìn cuộc chiến phía dưới, cùng lúc đó, chỗ đình Tiêu Trần bọn họ, nhìn Tiêu Trần từ đầu tới cuối cũng không có ý muốn xuất thủ, Cổ Tu một bên có chút nghi hoặc nới:
"Yêu Kiếm Kiêu Vương, chúng ta còn chưa động thủ sao?"
Quan sát ba trận chiến liên tiếp, Cố Tu nhận biết rõ răng những người tham chiến của các gia tộc cơ hồ đều là thế hệ trẻ tuối, chỉ là ban sức mạnh cũng không thế so sánh cùng Tiêu Trần, đừng nói là so sánh, những người này chỉ sợ ngay cả một chiêu của Tiêu Trần cũng không tiếp nối.
Không có áp lực chiến đấu như vậy nhưng Tiêu Trần lại không có ý muốn ra tay, mắt thấy từng Huyễn Nguyệt Quả bị gia tộc khác đoạt được, Cố Tu lúc này mới lên tiếng hỏi.
Nghe lời này của Cổ Tu, Tiêu Trần khẽ cười nói:
"Đừng nóng vội, hiện tại vẫn chưa phải thời điểm xuất thủ, dù sao chúng ta còn phải ớ Vô Nguyệt Đế Quốc nghí ngơi một đoạn thời gian rất dài, nếu đắc tội tất cá gia tộc, đây chầng phái là tự tim phiền toái hay sao, với lại Huyến Nguyệt đại hội này cũng có quy tắc của nó."
Vắn chưa tới thời điểm xuất thủ, Huyền Nguyệt đại hội này cũng có quy tắc của nó, nghe Tiêu Trần nói vậy, vẻ mặt Cố Tu vô cùng nghi hoặc, hiến nhiên là không nhìn ra manh mối gi.
Thấy Cổ Tu không hiếu ra sao, Tiêu Trần một bên quan sát chien đẩu trên lôi đài, một bên mở miệng giải thích:
"Chiến đấu bắt đầu đến bãy giờ, ngươi có thấy được người của tứ đại gia tộc Tưởng Thấm Hàn Dương xuất thủ chưa?"
"Không có!"
"Vậy là được, tuy Huyền Nguyệt đại hội này là đế đông đảo các gia tộc cạnh tranh công bằng hai phần Huyễn Nguyệt Quả cuối cùng, chí có điều trong đó có lẽ còn có chút quy định bất thành văn, cũng giống như hiện tại, đều là một số gia tộc có sức mạnh yếu tranh đoạt, nếu như ta đoan không sai, Huyễn Nguyệt đại hội này thi đầu có tổng cộng hai giai đoạn."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!