Nếu cùng hoàng thất Vô Nguyệt Để Quốc trở mặt, cuối cùng chỉ có cách đại chiến một trận, mà chỉ cần có chiến đấu, nhất định sẽ có người chết.
Phải biết rằng, năm vạn người đi tới Thiên Hà lục địa lần này đều là niềm hy vọng của Thiên Thần lục địa, nếu đại bộ phận đều chết hết ở Thiên Hà lục địa, vậy còn ai đi cứu Thiên Thần lục địa nữa chứ?
Hơn nữa, hiện giờ hoàng thất Vô Nguyệt Để Quốc thực lực như thể nào, nhôm người Tiêu Trần còn chưa biết, hiện tại việc duy nhat có thế khẳng định chỉnh là chắc chân hoàng thất Vô Nguyệt Để Quốc có Đạo Hoàng Cánh đại năng trấn giữ, tình huống tốt nhất đó là chỉ có một Đạo Hoàng Cảnh đại năng ... như vậy, mặc dù thực lực trước kia của nhóm người Tiêu Trần không đủ khả năng chống lại hoàng thất Võ Nguyệt Để Quốc, nhưng văn có thế khiến cho bọn họ kiêng dè, vì có Phần Thiên Chúa Tế tồn tại.
Nhưng nếu hoàng thất không chỉ có một Đạo Hoàng Cảnh đại năng thì sao? Vậy thì tùy tiện trở mặt cùng Đạo Hoàng Cảnh đại năng hiền nhiên chính là đang tự tìm đường chết, cho nên thời điểm đối mặt với rất nhiều vấn đề như vậy, nhóm người Tiêu Trần cũng chỉ có thế dựa theo quy củ Vô Nguyệt Đế Quốc mà hành động.
Giống như Huyền Nguyệt đại hội trước mắt này, Tiêu Trần chắc chân đủ thực lực đế thu hết tất cả Huyễn Nguyệt Quả vào trong túi, nhưng không thế làm như vậy, thứ nhất sẽ đắc tội với tất cá gia tộc ở đây, thứ hai nhất định sẽ khiến cho hoàng thất bất mãn.
Muốn có trải nghiệm phát triển ở Thiên Hà lục địa hoàn toàn xa lạ này, việc đầu tiên phải làm đó là dung nhập vào hệ thống nội bộ Thiên Hà lục địa, bâng không ngươi đã là một người từ ngoài đến, lại không được thế lực bản thổ Thiên Hà lục địa chấp nhận, vậy còn nói gì đến trải nghiệm, đến phát triển nữa? Đến lúc đó chỉ là đến một sợi lông ngươi cũng không chiếm được.
Sắc mặt bình tĩnh chăm chú nhìn vào phía trên võ đài chiến đấu, một ngày trước, chiến đấu cũng đã tiến hành được bốn mươi trận, đến bây giờ, ròng rã có bốn mươi Huyễn Nguyệt Quả đã bị các đại gia tộc chiếm đoạt.
Mà tới đầy, Tiêu Trần phát hiện, gia tộc có thực lực yếu, trên cơ bán đều đã ngừng tranh đoạt, mặc kệ môn đệ có hay không có chiến thang võ gia Thiên Nhân Cánh, bọn họ cũng văn sáng suốt lựa chọn không ra tay.
Giai đoạn thứ nhất co vé như đã gần xong, qua nhiên, sau một hồi chiến đấu, những gia tộc chưa bao giờ ra tay đển nay cũng đã cứ người lên đài. Giai đoạn thứ nhất quả thực đã xuất ra bốn mươi Huyễn Nguyệt Quả, chia cho những gia tộc có thực lực yếu kém, như vậy, hoàng thất liền đạt được mục đích lõi kéo lòng người, mà sáu mươi khối Huyền Nguyệt Quả còn lại từ bây giờ quá thực sẽ bắt đầu triển khai tranh đoạt cho những gia tộc cường đại hơn.
Hành động như vậy, thực sự là khiến cho các đại gia tộc đều có thế chấp nhận, nhin người võ giá Thiên Nhân Cảnh này lần thứ hai lên đài, tuy rằng người này vẫn chưa hề ra tay, nhưng Tiêu Trần có thể cảm nhận được tren người han có một chút khác biệt, so với những người đã chiến đẩu rời đi trước đấy, thực lực của người này hiển nhiên là mạnh hon, đã sắp bước vào đắng cấp thiên tài.
Chiến đấu cùng với người này, nội bộ Dương gia, cũng có một võ giả có tu vi Thiên Nhân Cảnh như vậy bước ra, hai người rất nhanh đã bắt đầu đại chiến ở trên võ đài.
Kết qua chiến đau không co gì bat ngo, võ gia Thiên Nhân Cánh của Dương gia rất nhanh đã ginh được thầng lợi, nhìn thấy ngay ca tử đại gia tộc cũng đã chuẩn bị ra tay, Tiêu Trần chậm rãi đứng dậy, hắn mỉm cười nói với Cố Tu bên cạnh.
“Hiện tại chính là thời điểm thích hợp."
Nói xong, Tiêu Trần lập tức bước đến từ phia đình ngoại, cùng với bước đi tiêu soái của Tiêu Trần, người của các đại gia tộc đều đổ dồn ánh mất lên người Tiêu Trần phia bên này.
Tổng cộng có mười tám gia tộc đến đây tham gia Huyễn Nguyệt đại hội, thêm Thiên Thần Cư nữa là mười chín, nhưng đổi với Thiên Thần Cư thì lại chưa bao giờ nghe nói qua, các gia tộc ở đây cũng vô cùng nghi hoặc, hôm nay Thiên Thần Cư tới đây làm gì?
Phần lớn các gia tộc nhìn Thiên Thần Cư đều có sự hiếu kỳ rất lớn, nhưng trong mắt Thấm Ngàn Phong, võ giả Thiên Thần Cư cuối cùng cũng ra tay, trong lúc nhất thời, trong mắt bốn người đều hiện lên một tia lạnh lẽo.
Trước đấy Ngô Vận đã không ngừng tìm kiểm bọn họ, muốn động thủ đánh chết vố giá Thiên Thần Cư, hiện giờ cuối cùng cũng đã chở được cơ hội, trước tiên, Dương Phù nháy mắt một cái với võ giá Dương gia trên võ đài, thấy thể, võ giả này của Dương gia cũng hơi gật đầu, tỏ ý đáp lại.
Không chỉ có Dương Phù, hai người Ngô Vận cùng Sở Vô Minh trên gác lứng phía trên cũng tập trung ánh mắt lên người Tiêu Trần.
Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Trần, Ngô Vận đã phải sứng sốt, trong lòng nghĩ thầm, theo lời cua Ngô Đức thi đây chinh là người đa bat nạt, đánh người của mình sao?
Không biết vì sao, trực giác của Ngõ Vận mách bảo cho nàng ấy biết, Tiêu Trần tuyệt đổi không phải người như vậy, chưa từng có ai bên cạnh khiến nàng cảm thấy có khí chất như vậy trên người, Tiêu Trần cho Ngô Vận cảm giác mặc dù không bá đạo có một không hai giống như Sở Vô Minh, nhưng thay vào đó là một loại cảm giác xuất trần mờ ảo.
Có thể có được khi chất bất phàm này, hiển nhiên Tiêu Trần cũng không phai là người đơn gian, ma người như vậy, lam sao có thể lam ra chuyện như lời Ngô Đức nói được chứ.
Không biết vì sao, trong lòng Ngõ Vận không tự chủ được mà sinh ra một chút dự cảm không tốt, cuối cùng cảm thấy việc bằng lòng giúp Ngô Đức báo thủ chinh là một lựa chọn sai lầm của minh, nàng ấy không nên nhẹ dạ cá tin lời nói từ một phia của Ngô Đức, bong dưng vô duyen vô co buộc tội Tiêu Trần.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!