Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Biết được tình hình của Vô Nguyệt Đế Quốc và nhiều chuyện bí mật trong hoàng thất từ miệng Sở Vô Minh, im lặng một lúc, trong lòng Tiêu Trần đã có sẵn vài kế hoạch, tuy nhiên vẫn cần phải thảo luận với Phần Thiên Chúa Tể, cho nên một lúc lâu sau, Tiêu Trần nhìn về phía Sở Vô Minh, vẻ mặt cũng rất thành khẩn.

"Tiêu Trần đa tạ hậu ái của Thái tử điện hạ, trong lòng cảm động đến rơi nước mắt, thực sự không giấu giếm gì, từ khi còn nhỏ Tiêu Trần đã sống nương tựa lẫn nhau với gia thúc, trên đường đi cũng quen biết được rất nhiều đồng đạo, mọi người cũng vân du tứ hải, sau bao nhiêu năm thì gia thúc cũng khá mệt nên lần này mới có thể định cư ở thành Nguyệt Tích, dự định sẽ sống ẩn dật ở đây, sống một cuộc sống như con sếu hoang dã."

“Vốn dĩ điện hạ nâng đỡ Tiêu Trần như vậy, Tiêu Trần không nên từ chối, nhưng chuyện này quá trọng đại, kính mong Điện hạ cho Tiêu Trần một chút thời gian quay lại bàn bạc với gia thúc."

Bình tĩnh noi voi So Vo Minh về tinh hình cua Thien Than Cu, trong mieng Tieu Trần, Thiên Thần Cư trở thành một nhóm tán tu vân du tứ hải.

Vốn dĩ rất quan tâm đến Thiên Thần Cư, nên lúc này Sở Vô Minh biết Tiêu Trần đang nói gì, chẳng trách chưa từng nghe thấy Thiên Thần Cư bao giờ, hóa ra chỉ là một nhóm người tán tu từ những nơi khác đến.

Trên Thiên Hà lục địa, có rất nhiều tán tu, cũng có rất nhiều người trong số họ là người bốn biển là nhà, nhìn từ góc độ này, Thiên Thần Cư đột nhiên xuất hiện cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Mỉm cười với Tiêu Trần, Sở Vô Minh nói:

"Tiêu Trần huynh nói phải, là bản hoàng tử đường đột, ngày mai bản hoàng tử sẽ đích thân đến Thiên Thần Cư, tối nay Tiêu Trần huynh có thể thảo luận trước với gia thúc của mình."

"Đa tạ điện hạ."

Nghe Sở Vô Minh nói vậy, Tiêu Trần cười nói.

“Được rồi, chúng ta đừng nói đến những chuyện phiền lòng này nữa, hôm nay khó khăn lắm mới có thể quen biết được với Tiêu Trần huynh, hai huynh đệ chúng ta nhất định phải không say không về mới được."

Ngừng nói về những chuyện này, Sở Vô Minh chủ động chuyển đề tài, nâng ly rượu trong tay lên, cùng Tiêu Trần bắt đầu uống rượu.

Cùng lúc Tiêu Trần và Sở Vô Minh đang uống rượu, hai tỷ đệ Ngô Vận và Ngô Đức ngồi đối diện nhau trong một gian của đình Huyễn Nguyệt, nhìn đệ đệ của mình, vẻ mặt của Ngô Vận khó coi đến cực điểm, vừa rồi dưới áp lực của mình, cuối cùng Ngô Đức cũng nói ra sự thật.

Đã biết Ngo Duc va Tieu Tran tro thanh kẻ thù như thế nao, Tieu Trần không hề khi nam phách nữ, ngược lại là Ngô Đức sở tác sở vi không bằng heo không bằng chó.

Một tiếng bốp, Ngô Vận tát vào mặt Ngô Đức, từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Ngô Vận tát Ngô Đức, ánh mắt đầy tức giận, nàng ta tát xuống, Ngô Vận quát lạnh một tiếng:

“Ngươi đúng là súc sinh, xem ra những năm qua ta không có mặt ở nhà ngươi đã vô pháp vô thiên."

Nghe thấy lời mắng mỏ của Ngô Vận, Ngô Đức không dám cãi lại, có thể thấy tỷ tỷ đang thực sự tức giận, đồng thời, Tiêu Trần và Tam hoàng tử Sở Vô Minh lúc này đang kề đầu kề gối trò chuyện rất lâu trong lầu các, Ngô Đức cũng nhận ra mọi thứ đang phát triển theo một hướng mà hắn ta không dám tưởng tượng.

Từ trong miệng của Ngô Vận, Ngô Đức đã biết Sở Vô Minh coi trọng Tiêu Trần, chuyện này, nếu Sở Vô Minh hữu tâm, đừng nói là bản thân, cả Ngô gia có lẽ sẽ phải gặp nạn.

Dùng cả Ngô gia để lấy lòng Tiêu Trần nhất định là chuyện không thể đối với người khác, nhưng đối với Sở Vô Minh mà nói chỉ là chuyện một câu nói, nếu như Sở Vô Minh thật sự cảm thấy Tiêu Trần là con ngựa tốt của mình, vậy thì hắn ta chắc chắn có thể làm ra chuyện như thế, dùng toàn bộ Ngô gia để lấy lòng Tiêu Trần.

Cúi đầu, Ngô Đức không dám nhìn tỷ tỷ, mà sau một hồi chửi bới, Ngô Vận cũng dần dần bình tĩnh lại, bất đắc dĩ thở dài:

“Chuyện này chỉ e là ngay cả tỷ tỷ cũng không thể bảo vệ được ngươi."

Nghe thấy lời này của Ngô Vận, Ngô Đức lập tức hoảng sợ, tỷ tỷ cũng không có cách nào, vậy chẳng phải mình chết chắc rồi sao?

Vội vàng lao tới trước mặt Ngô Vận, vẻ mặt Ngô Đức đau khổ khóc lóc van xin, thấy thế, Ngô Vận chua xót nói:

"Chao ôi, việc đã đến nước này, có thể sống sót hay không bây giờ chỉ có thể phụ thuộc vào ý của điện hạ và Tiêu Trần, tỷ tỷ cũng chỉ có thể cố gắng hết sức đánh cược một lần, nhưng dù có cứu được tính mạng thì tội chết cũng chắc chắn không thể tránh khỏi, cứ chuẩn bị tâm lý đi."

Cũng không chắc lắm, nhưng nếu phải trơ mắt nhìn Ngô Đức bị giết, Ngô Vận cũng không làm được, dù sao đây cũng là đệ đệ duy nhất của nàng ta, hiện tại mọi chuyện chỉ có thể phụ thuộc vào Sở Vô Minh và Tiêu Trần.

Cũng không biết Ngô Vận và Ngô Đức đã nói gì, Tiêu Trần nói chuyện với Sở Vô Minh cho đến đêm mới bước ra khỏi lầu các.

Tuy nhiên, lúc hai người Tiêu Trần vừa bước ra khỏi lầu các, họ đã nhìn thấy hai tỷ đệ Ngô Vận và Ngô Đức đang quỳ ở ngoài cửa:

"Điện hạ, Ngô tiểu thư đã quỳ ở đây từ hai canh giờ trước, thuộc hạ hỏi Ngô tiểu thư tại sao lại như vậy, nhưng Ngô tiểu thư lại không nói gì, chỉ nói nàng đang đợi Tiêu Trần công tử."

Nhìn thấy Sở Vô Minh và Tiêu Trần, thị nữ vội vàng nói.

Nghe nói Ngô Vận đang ở đây đợi Tiêu Trần, Sở Vô Minh lập tức hiểu được ý đồ của Ngô Vận, cũng không nói gì mà nhìn Tiêu Trần.

Sở Vô Minh biết ý đồ của Ngô Vận, Tiêu Trần đương nhiên cũng biết, nhìn về phía Ngô Đức, một tia sat ý chi sắc loé lên trong mắt:

“Đây không phải là Ngô Đức công tử, đại thiếu gia Ngô gia sao? Sao thế, quỳ ở đây là có ý gì?"

"Tiêu Trần công tử, ta đã biết Ngô Đức làm những chuyện gì, ta đưa hắn đến thỉnh tội với công tử, những năm gần đây bởi vì tiểu nữ không ở thành Nguyệt Tích, những gì Ngô Đức làm thật sự là khiến người người oán trách, hôm nay tính mạng của Ngô Đức phụ thuộc hoàn toàn vào Tiêu Trần công tử."

Nghe thấy những lời của Tiêu Trần, Ngô Đức không trả lời, thay vào đó là Ngô Vận lên tiếng.

Đặc biệt đem Ngô Đức đến thỉnh tội với mình, muốn chém muốn giết muốn róc thịt đều phụ thuộc vào Tiêu Trần, mỉm cười, Tiêu Trần không khỏi nhìn Ngô Vận hai lần, nữ nhân này dung mạo xinh đẹp, mặc dù không bằng Tần Thuỷ Nhu và Bách Hoa Tiên Tử, nhưng cũng có thể coi là một mỹ nhân, nếu không luận về dung mạo thì tài trí của Ngô Vận cũng không tệ chút nào, nàng ta lấy lùi làm tiến, đưa Ngô Đức đến trước mặt mình mặc cho mình xử lý là rất thông minh, đây quả thực là cách duy nhất để cứu Ngô Đức, bằng không chỉ cần Tiêu Trần muốn, Ngô Đức se chết, vả lại còn không cần tự mình ra tay.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!