Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Sở Vô Song muốn ngăn cản Phần Thiên Chúa Tể tiến vào hoàng thất cũng không có gì đáng trách. Dù sao nếu có được sự ủng hộ của Phần Thiên Chúa Tể, Sở Vô Minh cũng không cần phải e ngại hắn và Sở Vô Khuyết nữa. Tuy nhiên vì muốn ngăn cản hết thảy những sự tình này mà Sở Vô Song đã quá mức xúc động, nhất là trong tình thế hiện tại, cho dù hắn có là hoàng tử đi nữa thì cũng không tới lượt hắn lên tiếng.

Một cái tát quét qua hất bay Sở Vô Song, bất luận là Sở Mục hay là hai tên Đạo Hoàng Cảnh đại năng của hoàng thất đều không hề mở miệng ngăn cản. Vừa rồi Sở Vô Song nói lung tung bị bọn hắn nghe thấy, đúng thật là nên đánh.

Trên má phải có một dấu bàn tay đỏ tươi, chưởng vừa rồi Phần Thiên Chúa Tể không hề dung linh luc, cang khong muon lay tính mạng của Sở Vô Song. Mà Sở Vô Song biết mình đã nói sai nên dù trong lòng có phẫn nộ như nào đi nữa cũng không dám nói thêm nửa chữ. Cùng lúc đó, hai cường giả Đạo Hoàng Cảnh cũng đã rơi xuống đứng trước mặt Phần Thiên Chúa Tể, một người trong số đó nhìn về phía Phần Thiên Chúa Tể nói.

"Các hạ muốn nhúng tay vào tranh đấu bên trong hoàng thất ta, như vậy có phải các hạ có ý định gia nhập hoàng thất Sở gia, trở thành Thái thượng hoàng giống như chúng ta, hộ vệ giang sơn của Sở gia?”

“Chính là ý tứ này." Nghe vậy, Phần Thiên Chúa Tể nhàn nhạt đáp.

“Vậy tại hạ xin hỏi các hạ đã từng gia nhập các tông môn hay những thế lực nào khác hay chưa?" Người nọ hỏi tiếp.

Hai vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng của Sở gia không thèm để ý việc tranh giành vị trí Thái tử, sở dĩ lựa chọn ủng hộ Sở Vô Song và Sở Vô Khuyết là bởi vì cảm thấy bọn hắn thích hợp trở thành Thái tử mà thôi. Dù sao Vô Nguyệt Đế Quốc chỉ cần có Đạo Hoàng Cảnh đại năng tọa trấn thì sẽ không bao giờ suy sụp.

Đối với việc Sở Vô Minh tìm tới Phần Thiên Chua Te, bọn hắn chỉ quan tâm hai điều. Một là Phần Thiên Chúa Tể có gia nhập hoàng thất hay không và hai là sau lưng Phần Thiên Chúa Tể có thế lực khác tồn tại hay không, nếu có thì chắc hẳn hai người bọn hắn sẽ phải băn khoăn thêm vài phần.

Thật ra đã đến được cấp độ Đạo Hoàng Cảnh này bọn hắn cũng không mấy để tâm chuyện mấy người Sở Vô Minh tranh đoạt vị trí Thái tử. Đối với người khác thì có lẽ vị trí Thái tử cao không với tới, nhưng trong mắt của Đạo Hoàng Cảnh đại năng mà nói, ngay cả Hoàng đế Sở Mục cũng chẳng là cái gì.

Trong lòng bọn hắn chỉ coi trọng duy nhất cái Thánh đạo hư vô mờ mịt kia cùng với an nguy của Vô Nguyệt Đế Quốc, trừ hai cái đó ra thì những sự tình khác bọn hắn không coi trọng.

Cũng chính vì lý do này mà khi hai cường giả Đạo Hoàng Cảnh của Sở gia mới không có quá nhiều mâu thuẫn khi đối mặt với Phần Thiên Chúa Tể, ngược lại còn có một tia mừng rỡ. Nếu thật sự có thêm một vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng gia nhập mà nói, thực lực của Vô Nguyệt Đế Quốc tăng cường là điều không thể nghi gờ.

Biết rõ hai người này đang suy nghĩ cái gì, Phần Thiên Chúa Tể nhàn nhạt trả lời: "Cả đoi bổn toa bốn biển là nhà, cung không hề bai nhap bat cu thế lực nào cả. Bên người cũng chỉ có mấy bằng hữu cùng chung chí hướng, cho nên xin hai vị cứ yên tâm đối với thân phận của ta. Điều này Tam hoàng tử rất rõ ràng, hơn nữa nếu không phải vì chất nhi của mình, bổn tọa cũng sẽ không đến Đế Đô này."

Phần Thiên Chúa Tể vốn là một tán tu, sau lưng không có thế lực nào khác. Nghe được lời này, hai vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng của Sở gia liếc nhau một cái, có thể thấy được tia mừng rỡ từ trong mắt của đối phương.

Đạo Hoàng Cảnh đại năng không có tông môn thế lực, cái này đối với Vô Nguyệt Đế Quốc chính là một tin tức tốt.

Ánh mắt họ đồng thời nhìn về phía Phần Thiên Chúa Tể, người vừa nói kia lúc này vừa cười vừa nói tiếp: "Chuyện này thật là việc may mắn của Vô Nguyệt Đế Quốc ta, xin hỏi tôn tính của đạo hữu là gì?"

Lời này vừa ra cũng đại biểu rằng hai vị Thái thượng hoàng đã tiếp nhận Phần Thiên Chúa Tể, mặc dù còn không hiểu lắm về ông ta nhưng trước tiên cứ trói ông ta lên con thuyền lớn là Vô Nguyệt Đế Quốc này đã rồi nói sau, đây cũng chính là ý nghĩ của hai vị Thái thượng hoàng.

"Hai vị đạo hữu cứ gọi ta Phần Thiên là được." Phần Thiên Chúa Tể trả lời.

"Hoa ra là Phần Thiên đạo hữu. Ta tên Sở Thanh Sơn, vị này là Sở Mộ Bạch, từ hôm nay Phần Thiên đạo hữu liền giống như hai người chúng ta, đều là Thái thượng hoàng của Vô Nguyệt Đế Quốc."

Biết được tục danh của Phần Thiên Chua Tể, Sở Thanh Sơn lập tức tuyên bố. Có câu nói kia của ông ta, kể từ hôm nay Phần Thiên Chúa Tể chính là vị Thái thượng hoàng thứ ba của Vô Nguyệt Đế Quốc.

Đương nhiên, trở thành Thái thượng hoàng của Vô Nguyệt Đế Quốc cũng có quá trình trọn vẹn, đồng thời còn có nghi thức trời ban hùng vĩ, ngụ ý đây chính là ông trời ban người thủ hộ cho Vô Nguyệt Đế Quốc.

Không cần Sở Thanh Sơn phải nhiều lời, Sở Mục ở một bên đã chủ động mở miệng: "Vãn bối lập tức chuẩn bị nghi thức trời ban cho Phần Thiên tiền bối."

Làm Hoàng đế nhưng Sở Mục không dám tự xưng Trẫm trước mặt ba người Phần Thiên Chúa Tể. Sở Thanh Sơn nghe được lời này khẽ gật đầu nói.

"Như vậy rất tốt, Phần Thiên đạo hữu, việc tiếp theo cứ để cho bọn tiểu bối này xử lý, hai người chúng ta có mấy lời muốn kề gối trường đàm với Phần Thiên đạo hữu.”

Sự việc đã có kết quả, Sở Thanh Sơn cũng muốn mời Phần Thiên Chúa Tể rời đi, đối thoại giữa ba người bon han hiển nhiên là không thích hợp nói ở trước mặt mọi người.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!