Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazz.me.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazz.me

Kiếm Chủ Bát Hoang - Tiêu Trần (FULL)

Sở Vô Minh cũng không ngăn cản Sở Vô Song rời đi, mặc dù bây giờ có thể tùy tiện giết chết Sở Vô Song nhưng hắn ta không thể làm thế. Cho dù muốn giết thì cũng không được để người khác biết chính hắn là kẻ đã ra tay. Nếu không thì khi Sở Vô Song chết, Sở Vô Minh hắn sẽ không có kết quả gì tốt. Đến lúc đó đừng nói là phụ thân của hắn, ngay cả Sở Thanh Sơn có lẽ cũng sẽ không bỏ qua.

Tiêu Trần biết Sở Vô Minh sẽ không đánh chết Sở Vô Song dưới tình huống này cho nên hắn không nói thêm gì cả. Hôm nay Phần Thiên Chúa Tể đã thành công trở thành Thái thượng hoàng của Vô Nguyệt Đế Quốc. Kể từ lúc này, Tiêu Trần muốn bắt tay xây mới Thiên Thần Cư ở Đế Đô, sau đó để mọi người ở thành Nguyệt Tích doi đến nơi nay. Hiển nhien là ở đay bon han có thể hưởng thụ tài nguyên tu luyện tốt hơn.

Đồng thời, sau khi xây Thiên Thần Cư xong, lợi dụng lực lượng của Sở Vô Minh, Tiêu Trần cũng có thể bắt đầu tìm kiếm những võ giả của Thiên Thần lục địa khác ở Vô Nguyệt Đế Quốc.

Tổng cộng có năm vạn người đi tới Thiên Hà lục địa, mà diện tích của Vô Nguyệt Đe Quốc lại cực kỳ to lớn. Ở một nơi không hề nhỏ chút nào như Thiên Thần lục địa, Tiêu Trần không tin chỉ có hơn mười người được truyền tống đến Vô Nguyệt Đế Quốc. Nghĩ đến chuyện rất có khả năng ở Vô Nguyệt Đế Quốc có võ giả của Thiên Thần lục địa, tập trung tất cả mọi người là mục đích thứ hai của Tiêu Trần.

Trong lòng Tiêu Trần đã định hình được các bước tiếp theo. Cùng lúc đó, ngay khi Sở Vo Song roi đi, So Vo Khuyet vẫn luon im lang lại làm như không có chuyện gì, hắn ta đi tới trước mặt Sở Vô Minh nở nụ cười nói:

"Tam đệ thật sự khiến ta nhìn với cặp mắt khác xưa, vậy mà lại có thể lôi kéo được một vị Đạo Hoàng Cảnh đại năng cho hoàng thất, vậy thì vị trí Thái tử này hẳn là sẽ rơi vào tay tam đệ rồi."

Sở Vô Khuyết cất lời chúc mừng Sở Vô Minh. Đương nhiên, tuy nói như vậy nhưng cũng không có nghĩa lời của hắn ta là thật lòng, mà Sở Vô Minh cũng có thể nghe ra được.

Trong số ba huynh đệ, tính tình của Sở Vô Song nóng nảy nhất, Sở Vô Khuyết thì lại âm hiểm nhất. Ngoài mặt hắn ta tỏ ra vui vẻ, nhưng ngươi vĩnh viễn sẽ không biết lúc nào thì người như hắn sẽ cho ngươi một đao. Câu thành ngữ miệng nam mô bụng bồ dao găm chính là chỉ loại người như Sở Vô Khuyết, trong lúc còn đang cười cười nói nói thì đã bố trí sẵn tử cục để ngươi nhảy vào rồi.

Cũng bởi tính cách này mà Sở Vô Minh vô cùng dè chừng hắn ta. Xét về mức độ tàn nhẫn thì có lẽ trong số tất cả các huynh đệ không ai có thể sánh bằng người đại ca này của hắn.

Quay người chắp tay với Sở Vô Khuyết, Sở Vô Minh cũng làm bộ cười nói: "Đại ca nói đùa rồi, so với đại ca, chút thành tích này của ta chẳng là gì cả. Cũng nhờ đại ca nhường nhịn huynh đệ chúng ta, bằng không thì chỉ e ngôi vị Thái tử sớm đã nằm trong túi của đại ca rồi. Đến lúc đó rất có thể những người như chúng ta cũng đã không còn tồn tại trên thế gian này nữa."

Lời nói của Sở Vô Minh ám chỉ Sở Vô Khuyết âm ngoan hiểm độc, thế nhưng lần này Sở Vô Khuyết lại làm như không nghe thấy, vẫn duy trì vẻ mặt tươi cười như trước: “Ha ha, tam đệ vẫn thích nói đùa như trước. Được rồi, tam đệ ngươi đi đường cũng đã mệt, đại ca sẽ không quấy rầy nữa, ngày khác nhớ đến cung của ta uống rượu. Cũng lâu rồi hai huynh đệ chúng ta không có thời gian uống với nhau, lần sau nhất định là không say không về."

Sở Vô Khuyết nói xong lập tức cất bước rời đi, chỉ có điều lúc đi tới trước mặt Tiêu Trần, hắn ta lại gật đầu cười với Tiêu Trần, đồng thời mở miệng nói: "Vị bằng hữu này dáng vẻ cũng thật hiên ngang, khi khác có thời gian ta nhất định sẽ đích thân tới cửa bái phỏng, ha ha."

Biết rõ Tiêu Trần là người của Sở Vô Minh, vậy mà Sở Vô Khuyết vẫn không hề che giấu ý muốn nhờ cậy. Còn Tiêu Trần khi nghe vậy thì chỉ khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

Hai người Sở Vô Song và Sở Vô Khuyết lần lượt rời đi, Sở Vô Minh cũng đi tới bên cạnh nói nhỏ với Tiêu Trần: "Tiêu Trần huynh nhất định phải đề phòng đối với Sở Vô Khuyết, từ trước tới nay người này hành sự luôn tàn nhẫn tới cực điểm. Nếu như để hắn tóm được cơ hội, hắn sẽ giết chết không chút do dự."

“Vâng, điện hạ yên tâm. Ta đã đến Đế Đô cùng với điện hạ thì sẽ không phản bội." Nghe Sở Vô Minh nói lời này, Tiêu Trần gật đầu trả lời.

"Sao Tiêu Trần huynh lại nói như vậy, đương nhiên là ta tín nhiệm Tiêu huynh. Được rồi, không nói những chuyện này, Tiêu Trần huynh hãy theo ta hồi cung, mấy ngày nay ta đã tìm một trạch viện ở trong thành cho Tiêu huynh, e là phải để huynh ở tạm chỗ ta mấy ngày."

Làm hoang tử, tat nhiên nơi ở của Sở Vô Minh là ở bên trong hoàng cung. Nghe những lời này, Tiêu Trần vừa cười vừa nói: "Vậy thì làm phiền điện hạ, nhưng nếu như muốn tìm trạch viện, mong rang điện hạ có thể tìm cho ta một trạch viện to một chút. Ta muốn gọi những huynh đệ ở thành Nguyệt Tích của ta đến Đế Đô, như vậy cũng sẽ có nhiều sự trợ giúp hơn đối với điện hạ. Đương nhiên, chi phí mua trạch viện Tiêu Trần sẽ dốc sức đảm đương."

"Tiêu huynh nói đi đâu rồi, không cần Tiêu huynh lo lắng, ta nhất định sẽ tìm một trạch viện thật to cho huynh." Nghe Tiêu Trần nói, Sở Vô Minh cất cao giọng cam đoan.

Chuyện dùng tiền của Tiêu Trần là không thể nào. Dưới sự chỉ dẫn của Sở Vô Minh, ba người Tiêu Trần cất bước đi đến nơi ở của hắn ta.

Cũng trong khoảnh khắc đám người Tiêu Trần rời đi, tại vườn trúc ở chỗ sâu trong hoàng cung, ba người là Phần Thiên Chúa Tể, Sở Thanh Sơn và Sở Mộ Bạch đang ngồi đối diện nhau, vừa uống trà vừa nói chuyện gì đó.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.me. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!