Lực này, thuộc hạ của tam đại chiến doanh dưới trướng ba vị hoàng tử Sở Vô Minh, Sở Vô Khuyết và Sở Vô Song đều đã tập trung ở bên ngoài Đế Vương Các. Nhìn thấy Độc Mãng doanh hiện thân, sắc mặt của tất cả mọi người tại đây đều trở nên ngưng trọng. Đồng thời Sở Vô Khuyết chưa từng lộ diện trước đó cũng nhanh chóng đi tới, đến trước mặt Sở Vô Minh khẽ mỉm cười nói.
"Tam đệ, tuy rằng bây giờ giữa chúng ta là mối quan hệ cạnh tranh, nhưng nói thế nào thì chúng ta cũng là huynh đệ nhất mạch, chảy cùng một dòng máu, mà lúc này Tiêu Trần lại có ý đồ giết chết ngũ đệ, đệ không chỉ không đứng ra giúp mà còn bảo vệ cho tên nghịch đồ Tiêu Trần kia, nếu như thế thì đại ca ta đây không thể đồng ý được."
Lời nói của Sở Vô Khuyết trông thì đứng về phía đại nghĩa, nhưng mục đích lại rất rõ rang, đo chính là nói cho Sở Vô Minh, ngươi nên từ bỏ đi, hôm nay có ta ở đây, ngươi và cả Chiến Long doanh của ngươi vẫn nên đứng bên cạnh ngoan ngoãn xem kịch đi, để cho Hổ Bí doanh của Sở Vô Song diệt sát Tiêu Trần là được rôi
Nghe được lời của Sở Vô Khuyết, sắc mặt Sở Vô Minh vô cùng khó coi, nhưng lúc này đã không còn nhiều thời gian để do dự nữa rồi. Nghiến chặt răng, Sở Vô Minh lớn tiếng nói: "Chiến Long doanh nghe lệnh, toàn lực bảo hộ Tiêu Trần, ai dám ngăn cản, giết không tha."
Biết rõ Sở Vô Khuyết chắc chắn sẽ ngăn cản mình, nhưng nếu đã có quyết định thì Sở Vô Minh sẽ không do dự thêm nữa. Nghe được lời này, Sở Vô Khuyết cũng lạnh lùng ra lệnh.
"Độc Mãng doanh nghe lệnh, ngăn cản Chiến Long doanh cho ta."
Hai người đồng thời ra lệnh. Trong chốc lát, cả Chiến Long doanh và Độc Mãng doanh đã giao chiến kịch liệt. Có sự ngăn cản của Độc Mãng doanh, Chiến Long doanh vốn không thể nào tiếp cận Tiêu Trần, mà lúc này Tiêu Trần cũng rơi vào vòng vây tấn công của Hổ Bí doanh.
Tam doanh Độc Mang doanh, Chiến Long doanh và Hổ Bí doanh tổng cộng chỉ có hai ngàn người, số lượng tuy ít nhưng tuyệt đối đều là tinh anh, hoàn toàn không phải Cấm vệ quân có thể so sánh được.
Thông thường, binh sĩ bên trong tam đại chiến doanh tu vi thấp nhất cũng là Vấn Đạo Cảnh, hơn nữa còn không phải Vấn Đạo Cảnh bình thường.
Mà trên hai ngàn binh sĩ phổ thông này, mỗi một trăm người là một đội và có đội trưởng thống lĩnh, mà tu vi của đội trưởng đều đạt tới Chính Đạo Cảnh. Đồng thời, trên các đội trưởng này còn có hai vị phó doanh trưởng, tu vi là Đạo Hóa Cảnh, mà trên phó doanh trưởng còn có doanh trưởng, tu vi Đạo Vương Cảnh.
Chiến lực mạnh mẽ như thế, đến cả Tiêu Trần cũng khó mà có thể kiên trì nổi, khong còn dễ dang như diet sat Cam vệ quan trước đay. Luc nay Tieu Trần đã bị Hổ Bí doanh hoàn toàn ép vào đường cùng.
Nhìn thấy vết thương trên người Tiêu Trần càng ngày càng nhiều, nước mắt Tiêu Nguyệt không kìm được liên tục chảy xuống, hơn nữa cũng không quản đến tu vi của mình, Tiêu Nguyệt chuẩn bị xông đến định kề vai tác chiến với Tiêu Trần.
Nhìn thấy Tiêu Nguyệt có ý định tham chiến, Tiêu Trần đang đánh giết dữ dội lập tức giận hét lên: "Tiêu Nguyệt."
Tu vi của Tiêu Nguyệt quá thấp, đối với chiến cuộc như thế, hiển nhiên nàng không có tư cách tham gia trận chiến này. Sau khi hét lên một tiếng với Tiêu Nguyệt, Tiêu Trần bất giác nhìn về phía Sở Vô Minh.
Trước đây bởi vì sự do dự nhất thời của Sở Vô Minh làm cho Tiêu Trần vô cùng thất vọng, nhưng cuối cùng Sở Vô Minh vẫn lựa chọn ra tay. Mặc dù không biết Sở Vô Minh đã trải qua vướng mắc gì mà thay đổi quyết định, nhưng Tiêu Trần vẫn công nhận người này.
Phải thừa nhận trên người Sở Vô Minh có sự ham mê quyền lực đến từ gia tộc đế vương, nhưng trừ cái đó ra, Sở Vô Minh cũng là một người cực kỳ coi trọng nghĩa khí, ít nhất là lần này hắn ta không vì lợi ích mà từ bỏ chính mình.
Vừa chiến đấu kịch liệt với Hổ Bí doanh, Tiêu Trần vừa hét lớn: "Xin điện hạ bảo vệ Tiêu Nguyệt giúp ta."
Nghe được lời thỉnh cầu của Tiêu Trần, sắc mặt Sở Vô Minh vô cùng khó coi. Tuy nhiên hắn ta vẫn xuất hiện ở bên cạnh Tiêu Nguyệt, đứng phía sau bảo vệ nàng.
Giai quyết được vấn đề an toàn của Tiêu Nguyệt, Tiêu Trần cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó từ trong mắt hắn loé một tia sáng quyết tâm. Hắn xông ra khỏi sự bao vây trùng điệp của các chiến sĩ Hổ Bí doanh, nhìn về phía Ngũ hoàng tử đang đứng đó cười lạnh.
Tưởng rằng có Hổ Bí doanh bảo vệ ta sẽ không giết được ngươi ư? Giới chỉ trong tay hắn lóe lên, có một đạo Truyền m Phù nhanh chóng xuất hiện trong tay Tiêu Trần. Không hề có chút do dự nào, Tiêu Trần trực tiếp sử dụng đạo Truyền m Phù này.
Dựa vào thực lực của chính mình, Tiêu Trần khẳng định chính mình không thể nào đối phó với Hổ Bí doanh. Tạm thời không nói đến các chiến sĩ phổ thông có tu vi Vấn Đạo Cảnh, đừng quên ngoài các chiến sĩ phổ thông đó ra thì còn có tứ đại đội trưởng có tu vi Chính Đạo Cảnh, hai tên phó doanh trưởng có tu vi Đạo Hóa Cảnh và một doanh trưởng có tu vi Đạo Vương Cảnh.
Thực lực như thế, một mình Tiêu Trần không có cách nào tự mình đối phó, cho nên Tiêu Trần lập tức truyền tin đến Thiên Thần Cư. Nội dung rất đơn giản, chỉ có một câu: "Đế Vương Các, mau tới đây."
Nhìn thấy Tiêu Trần dùng Truyền m Phù, đương nhiên Sở Vô Song biết Tiêu Trần đang nhờ đến sự giúp đỡ của Thiên Thần Cư. Ngay sau đó, Sở Vô Song vội vàng hét lớn: "Giết cho ta, mau giết tên đó cho ta."
Đối với Thiên Thần Cư, Sở Vô Song cũng có chút hiểu rõ. Hắn ta biết bên trong Thiên Thần Cư có không ít cường giả, cho nên Sở Vô Song phải nhanh chóng giết chết Tiêu Trần trước khi các cường giả của Thiên Thần Cư đến đây.
Nghe được mệnh lệnh của Sở Vô Song, chiến sĩ Hổ Bí doanh ra tay vừa nhanh vừa độc ác hơn. Đồng thời lúc này, doanh trưởng của Hổ Bí doanh, nam tử trung niên Đạo Vương Cảnh kia cũng nhanh chóng xuất thủ
Tiêu Trần chẳng qua chỉ có tu vi Vấn Đạo Cảnh, mà hắn chính là cường giả Đạo Vương Cảnh. Hắn ta vừa ra tay liền tự tin có thể diệt sát Tiêu Trần chỉ trong nháy mắt.
Đối diện với doanh trưởng của Hổ Bí doanh, Tiêu Trần không dám sơ ý. Hắn thi triển ra mấy đạo phù triện bảo hộ xung quanh bản thân, nhưng dù là như thế cũng chỉ có thể tránh bị doanh trưởng kia miểu sát trong chốc lát mà thôi.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!