Tiêu Trần thành công trà trộn vào thành Hoàng Sa, đây là một tòa thành nhỏ nằm ở khu vực sát biên giới của Thiên Lang đế quốc. Vì vậy thành Hoàng Sa cũng không được xem là sầm uất, thậm chí còn kém hơn so với thành Nguyệt Tích.
Tiêu Trần đi thẳng vào một quán rượu ở trong thành, trước khi chuẩn bị đi, Tiêu Trần đã hỏi Triệu Phong danh sách mật thám của Vô Nguyệt đế quốc cài vào Thiên Lang đế quốc. Mà thành Hoàng Sa ở ngay biên giới, nên đương nhiên sẽ có trạm tình báo của Vô Nguyệt đế quốc.
Nhanh chân đi vào quán rượu, Tiêu Trần im lặng đưa một cái lệnh bài đến trước mặt tiểu nhị. Đây chính là thứ mà Triệu Phong đã đưa cho hắn, có được cái lệnh bài này thì mật thám của Vô Nguyệt đế quốc có thể nhanh chóng xác nhận thân phận của Tiêu Trần.
Che giấu động tác, quả nhiên, sau khi nhìn thấy lệnh bài này thì sắc mặt của tên tiểu nhị không thay đổi, hắn ta nói:
"Mời khách quan đi vào bên trong."
Giống như là tiếp đai với khách bình thường, tiểu nhị dẫn bọn người Tiêu Trần vào trong tửu lâu. Bọn hắn theo sau lưng tiểu nhị đi thẳng vào hậu viện, sau đó đoàn người Tiêu Trần bị đưa vào một gian mật thất. Nhìn từ bên ngoài, hoàn toàn không có cách nào nhận ra nơi này vậy mà còn có một gian mật thất.
Trong mật thất không có cửa sổ, chỉ có ánh nến nhàn nhạt chiếu rọi bốn phía. Đến tận đây, tiểu nhị với cung kính thi lễ một cái rồi nói:
"Tham kiếm các vị đại nhân."
"Gọi quản sự nơi này của các ngươi đến cho ta gặp."
Nhìn thấy tiểu nhị hành lễ, Tiêu Trần cũng không nói gì dư thừa, hắn thản nhiên nói.
Nghe hắn nói như vậy, tiểu nhị cung kính rời khỏi mật thất, đương nhiên là đi thông báo cho quản sự của nơi này đến gặp mặt Tiêu Trần.
Sau khi tiểu nhị lui ra, Trương Kỳ đến gần bên Tiêu Trần, nhỏ giọng nói với hắn:
"Công tử, Phần Thiên Chúa Tể đã hồi âm, một tháng sau ông ta sẽ bí mật tiến về Hổ Lao quan để tiếp ứng cho chúng ta."
Lần cứu viện Bạch Như Nguyệt này, đương nhiên là Tiêu Trần đã thông báo cho Phần Thiên Chúa Tể. Nhưng mà Tiêu Trần không muốn Phần Thiên Chúa Tể tiến vào Thiên Lang đế quốc cùng lúc với hắn.
Sở dĩ không để Phần Thiên Chúa Tể đồng hành, có hai nguyên nhân chủ yếu. Đầu tiên, nếu Phần Thiên Chúa Tể hành động cùng với bọn hắn thì chuyện bọn họ trở thành mục tiêu sẽ rất lớn. Dù sao đột nhiên một Đạo Hoàng Cảnh đại năng xa lạ xuất hiện thì chỉ e là bất kỳ ai cũng đều phải kiểm tra kỹ lưỡng. Mà bây giờ, Phần Thiên Chúa Tể chính là thái thượng hoàng của Vô Nguyệt đế quốc, Thiên Lang đế quốc chỉ cần điều tra một chút là đã có thể nhanh chóng biết được. Cho nên Phần Thiên Chúa Tể không thích hợp để lẻn vào bên trong Thiên Lang đế quốc.
Cuối cùng, sau khi bọn người Tiêu Trần cứu được đoàn người của Bạch Như Nguyệt ra, thì đương nhiên sẽ không có cách nào thông qua được hai dãy núi của Hổ Lao quan mà quay trở về, bởi vì số người quá nhiều. Triệu Phong cũng đã nói rõ, nếu hơn hai mươi người thì không có cách nào để đi qua dãy núi mà trở về khu vực Vô Nguyệt đế quốc. Tất nhiên là vì trong lúc đó sẽ làm kinh động bọn yêu thú, hơn nữa bọn người Tiêu Trần cũng không quen thuộc địa hình bên trong dãy núi, như thế sẽ chỉ càng thêm nguy hiểm.
Không thể bí mật trở về thì chỉ còn một con đường, đó chính là phá vòng vây ngay từ phía chính diện. Lúc đó se cần đến sự phối hợp tác chiến của Phần Thiên Chúa Tể.
Dựa theo ý kiến của Tiêu Trần, sau khi cứu được Bạch Như Nguyệt thì bọn hắn sẽ nhanh chóng đến thẳng Hổ Lao quan. Sau đó dựa vào sự dẫn dắt của Phần Thiên Chúa Tể và phối hợp với quân Trấn Sơn, bất ngờ phát động công kích đối với Thiên Lang đế quốc, như vậy thì mấy người Tiêu trần sẽ nhân lúc hỗn loạn đó mà đột phá phòng tuyến của Hổ Lao quan, trở về Vô Nguyệt đế quốc.
Kế hoạch rút lui đã sắp xếp xong xuôi, mà muốn làm được điều đó, dĩ nhiên là Phần Thiên Chúa Tể không thể chỉ dựa vào quân Trấn Sơn. Chỉ vậy thì không thể khiến cho Thiên Lang đe quốc hoàn toàn loạn.
Nghe thấy Trường Kỳ nói như vậy, Tiêu Trần gật đầu. Bây giờ chỉ còn việc nghĩ cách cứu viện như thế nào và đây cũng chính là việc khó khăn nhất.
Ở trong mật thất chờ không bao lâu thì một nam tử trung niên với thân hình mập mạp nhanh chóng đi vào, tu vi của người này chỉ ở mức Thiên Nhân cảnh, nhìn sơ qua một chút thì thấy ngay vẻ gian thương từ đầu đến chân. Cho dù là ai thì cũng không ngờ được rằng ông ta chính là mật thám, mà cũng chính vì vậy nên ông ta mới có thể trở thành quản sự của nơi này. Bởi vì nhân tài như vậy sẽ không dễ dàng bị người ta phát hiện hay hoài nghi.
Ông ta hành lễ với bọn người Tiêu Trần, thấy thế, Tiêu Trần nói:
"Bây giờ ngươi hãy kể lại kỹ càng tình hình của Thiên Lang đế quốc cho bọn ta nghe, nhớ kỹ, cần phải kể lại cặn kẽ, nhất là những việc liên quan đến Huyết Lang Vương.'
Đám người Tiêu Trần đến đây là muốn tìm hiểu tình hình của Thiên Lang đế quốc. Nghe Tiêu Trần nói vậy, mặc dù nam tử mập mạp có hơi nghi hoặc nhưng cũng không từ chối, dù sao Tiêu Trần cũng cầm lệnh bài của Triệu Phong đến đây, thân phận không cần phải nghi ngờ.
Ngồi trong mật thất, nam tử mập mạp kể lại kỹ càng tình hình của Thiên Lang đế quốc cho nhóm người Tiêu Trần nghe. Theo như lời ông ta nói thì thật ra tình hình của Thiên Lang đế quốc cũng không khác mấy so với Vô Nguyệt đế quốc.
Hoàng thất nắm trong tay toàn bộ đế quốc và phía dưới hoàng thất còn có Tứ Đại Thân Vương. Điểm khác nhau nhất so với Vô Nguyệt đế quốc chính là Tứ Đại Thân Vương của Vô Nguyệt đế quốc không có binh quyền, nhưng Tứ Đại Thân Vương của Thiên Lang đế quốc lại đang nắm trọng binh trong tay.
Trên tổng thể thì toàn bộ quân đội của Thiên Lang đế quốc bị chia thành năm khối lớn, hoàng thất thân quân và Tứ Vương thân quân.
Cái tên đã thể hiện ý nghĩa, hoàng thất thân quân chính là quân đội do hoàng thất nắm trong tay, con Tu Vương than quân chính là quân đội do Tứ Đại Thân Vương nắm trong tay.
Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa Thiên Lang đế quốc và Vô Nguyệt đế quốc. Tất cả quân đội của Vô Nguyệt đế quốc vẫn luôn bị hoàng thất Sở gia nắm giữ trong lòng bàn tay, nhưng Thiên Lang đế quốc thì không như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!